watch sexy videos at nza-vids!
TEENPHUXUYEN.WAP.SH
wap video ''nóng bỏng'' hay nhất!!! Click ngay
games xxx, ứng dụng xem ''phim cấm 18+'' không thể cưỡng lại
code random sex

Cần tiền

admin

Người chồng thương yêu của tôi mất cách đây 2 năm trong một tai nạn xe hơi. Tiền bảo hiểm để lại không nhiều lắm. Giống như đa số các người mẹ Việt trên đất Mỹ này, tôi là 1 người phụ nữ chân yếu tay mềm chỉ biết lo cho chồng con những bữa ăn ngon, quần áo, nhà cửa gọn gàng sạch sẽ. Tôi là 1 người nội trợ Á Đông thuần túy hoàn toàn lệ thuộc vào chồng.
Đúng ra tôi có thể giúp thêm cho gia đình bằng cách đi làm thêm sau khi tốt nghiệp đại học. Nhưng vì bản tính an phận, không đua đòi của cả 2 người, chồng tôi khuyên tôi nên ờ nhà để ảnh lo tất cả mọi chuyện khi tôi mang thai bé Hùng.

Bây giờ tôi mới cảm thấy khó khăn. Chỉ trong 2 năm bao nhiêu tiền bảo hiểm dần dần mất sạch. Hai tháng nay không có tiền trã tiền nhà. Nhà băng đòi phạt, đòi bán khiến có lúc tôi nằm khóc thầm trong tuyệt vọng.
Tôi cũng cố đi xin việc nhưng hoàn toàn thất bại. Cái bằng cử nhân kế toán sau 16 năm đã lỗi thời. Lại thêm nền kinh tế đang trên đà suy thoái nên đơn xin việc nữa năm nay tung ra như truyền đơn vẫn không thấy hồi âm 1 cái.
Hùng cũng cố gắng xin việc giúp mẹ. Nó tìm đâu được cái job làm nghề bán kem ở tiệm kem 31 gần nhà. Tiền chỉ là lương tối thiểu vừa đủ cho nó mua máy tính, ăn vặt chứ làm sao đủ trang trãi tiền nhà, bảo hiểm, xăng nhớt, bảo trì, y tế, …

Môt hôm sau bửa ăn tối, tôi nhìn Hùng bảo :
“Con à. Mẹ thật không xứng làm mẹ con. Ba con mất đi bây giờ chi phí trong nhà mẹ không trang trãi nổi. Nhà băng nó đòi tịch thu nhà trong vài tháng tới. Bây giờ mẹ không biết làm sao đây.”
Hùng bao giờ cũng lạc quan. Nó đáp :
“Không sao đâu mẹ. Mọi chuyện nào cũng có giải pháp cả.”
-Giải pháp không có con ơi. Mẹ gởi đơn xin việc lâu này không ai gọi đi phỏng vấn cả. Mẹ ra trường lâu rồi người ta cho mẹ già. Mẹ buồn quá con ơi. Mẹ không săn sóc cho con được nữa.”
“Mẹ đừng lo quá. Mẹ cũng đâu có già. Lúc nào mẹ cũng trẽ trung xinh đẹp cả. Con sẽ tìm cách kiếm việc để lo cho mẹ. Con muốn lo cho mẹ hết cuộc đời.”

Tôi thật cảm động khi nghe nó nói thế. Tôi biết nó thương tôi vô cùng. Nghe nó khen tôi trẽ đẹp làm tôi ngượng ngùng. Còn tôi, tôi sẽ làm bất cứ chuyện gì để lo cho nó. Không muốn con tôi phải lo lắng quá nhiều hay thiếu thốn bất cứ điều gì.
Tôi phải làm bất cứ chuyện gì! Nếu có việc làm như bán bảo hiểm nhân thọ, gọi điện thoại bán hàng, quảng cáo, thì có lẽ là tiện nhất. Vì tôi vừa có tiền vừa có thể ở nhà lo cơm nước cho nó. Tôi không muốn con tôi ăn hamburger hay hotdog Mỹ. Vì loại đồ ăn này không có đầy đủ chất bổ dưỡng.

Lại một tuần trôi qua và tôi cũng không có việc gì để làm. Mỗi ngày nhìn con ăn như gió tuổi thanh niên mới lớn, tôi cố ăn ít lại. Bửa ăn càng lúc càng thiếu dinh dưỡng cho con làm tôi xót cả ruột. Làm sao đây trời ơi? Bao nhiêu tiền Hùng đều đem hết về cho tôi trừ đi tiền xe cộ hay những thứ thật cần thiết. Nhưng chỉ là muối đổ biển.
Tôi thử đi vay các người bạn cũ nhưng lúc này kinh tế quá xuống nên họ cũng phải từ chối. Tôi cũng hiểu. Lắm lúc tôi chỉ muốn tự tử nhưng lại sợ không bao giờ nhìn thấy đứa con trai yêu thương của tôi nữa.
Tôi nghĩ ngày xưa mình sang đây 2 bàn tay trắng. Bây giờ trắng 2 bàn tay. Nhưng dù sao cũng đở hơn xưa chứ! Lúc chưa biết 1 câu tiếng Mỹ mình còn sống được thì bây giờ phải ráng lên.
Tôi vào bàn máy tính, vặn lên, vào NET, Google, rồi tìm … “ home based work”. Sau vài giây tin tức hiện ra. Một dòng chữ tiếng Anh làm tôi chú ý.” Set up your own web cam." Tức là làm phim tại gia qua mạng.
Tôi bấm vào đấy. Cái bấm định mệnh thay đổi cả cuộc đời chúng tôi.Trong cái link dẫn tới có dòng chữ to đập vào mắt. Khi tôi đọc xong 1 cái rùng mình ghê tởm chạy dài trên xương sống. “Chúng tôi trã rất nhiều tiền cho một bộ hình hay phim mẹ và con hôn nhau kiểu Tây. $1000 một bộ 24 tấm hay phim gốc. Nếu là mẹ con người Á Châu sẽ trã cao hơn, $1500 một bộ.”

Tôi ngồi ngã lưng ra, cảm thấy buồn nôn hết sức. Thật là ghê tởm quá đi mà. Tôi biết họ không muốn hôn bình thường mà đây là French kiss, hôn kiểu Tây dùng môi miệng lưỡi mà chỉ cho tình nhân hay vợ chồng yêu thương nhau.
Là gốc người Bắc, lại sinh trong 1 gia đình bảo thủ, cười nhiều còn bị bố mẹ la, tôi sống tương đối khép kín từ ngoài vào trong. Ngay cả với chồng tôi còn chưa hôn anh ấy say mê. Chỉ có những lúc cảm thấy yêu thương tột độ và gần cao trào mới hé miệng cho anh ấy. Chẳng lẽ tôi tuyệt vọng đến thế này sao mà phải làm chuyện này kiếm tiền? Làm sao tôi có thể mở miệng rủ con tôi đóng kịch? Làm sao đây trời ơi?
Đến tối lại. Khi ngồi ăn cơm với nhau tôi chỉ cắm cúi ăn không dám nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của nó. Tôi cảm thấy xấu hổ. Nhưng rồi Hùng mở lời phá bầu không khí im lặng.

“Hôm nay sao mẹ? Mẹ có tìm được gì trên mạng hay không vậy?
Tôi cúi gầm mặt ấp úng : “À à.. cũng có mà .. mẹ thấy kỳ quá. “
Hùng có vẻ lo lắng :“Cái gì vậy mẹ? Đừng có làm mấy chuyện bất hợp pháp nha mẹ.”
“Ồ, không đâu con .. à mà …. Mẹ không biết có nên nói ra hay không?”
“Mẹ nói đi”
“Mẹ không biết nữa. Họ đòi 2 mẹ con mình làm việc với nhau.”
Hùng sáng mắt lên. Nó có vẻ mừng thấy rõ.
“Ô .. thế là 2 mẹ con mình làm chung hả mẹ. Vui quá, con thích lắm… mẹ nhận lời đi”
Tôi bối rối nói : “Cái này mình có thể làm ở nhà, nhưng mẹ không nghĩ là con chịu đâu.”
“Làm sao mẹ biết con không chịu? Không phải mấy ngày trước mẹ bảo mình phải có tiền không thì mất nhà sao? Mình đâu còn gì mà phải lựa chọn hở mẹ?”

Tôi suy nghĩ một lát rôi quyết định nói : “Mẹ mong con đừng ghét mẹ sau này bảo là mẹ không cảnh cáo con trước.”
“Ồ làm gì có chuyện đó. Mẹ cứ lo bò trắng răng. Bây giờ mẹ làm con tò mò ghê. Việc gì hở mẹ? À để con đoán … Mẹ và con sẽ cùng bán một món hàng bằng điện thoại?”
Tôi buột miệng nói thật nhanh :“Không con à. Họ muốn xem hình con và mẹ hôn nhau và sẽ trã 1 ngàn đô la.”

Hùng há hốc miệng ra mặt mày xanh như tàu lá chuối. Nó không nói thêm được lời nào.
“Con sao … sao vậy? Con đừng làm mẹ sợ”
“Không … không … không sao. À… mà … mẹ có nhận lời chưa?
Tôi lắc đầu : “Chưa con ạ. Vì mẹ muốn nói chuyện với con trước. Mẹ cũng đã suy nghĩ rồi. Chỉ là hinh chụp thì cũng không sao. Với lại nếu mình là Á Châu họ trã đến $1500 lận.”
Hùng sáng mắt lên : “Ồ, đến $1500 lận à. Như thế là dư trả tiền nhà tháng này rồi. Còn dư tiền cho con sửa cái xe đạp đi làm. Nhưng mà … con không nghĩ họ chỉ muốn xem mình hôn …má nhau phải không mẹ?”
Nó ấp úng, mặt đang tái mét bổng đỏ bừng.

“Mẹ biết thế. Nhưng mà bây giờ con thấy rồi. Mình còn có chọn lựa gì được bây giờ”
Tôi trả lời. Trong lòng đau nhói. Nổi tuyệt vọng quá lớn đè bẹp ý chí nghị lực của tôi. Tôi cúi đầu khóc thút thít. Tôi nghe tiếng chân Hùng lại gần. Nó ôm vai tôi dúi đầu vào tóc tôi thì thầm :
“Mẹ … mẹ ơi…. Con thương mẹ, mẹ đừng khóc. Con sẽ giúp mẹ mà…Nhưng mà con chưa hôn ai bao giờ cả nên con sợ con không có hay mấy.”

Tôi bật cười. Bao nhiêu căng thẳng biến mất. Hùng cũng bật cười. Chúng tôi cười đến đau cả bụng. Chưa gì mà nó đã lo có hôn giỏi hay không.
Hùng phụng phịu.
“Mẹ. Mẹ à…. Sao mẹ cười con. Biết thế con đừng nói là chưa có bồ cho rồi.”
Tôi giải thích : “Mẹ cười là vì con có vẻ mắc cở khi chưa hôn ai chứ đâu có cười chuyện con chưa hôn. Đừng mắc cở nha. Coi mẹ là người con gái đầu tiên của con đi nhé. Bây giờ mẹ sẽ lấy laptop vào làm đơn với họ. Còn con lên lầu đánh răng rửa mặt, sửa soạn máy tính web cam. Nhanh lên.”

Tôi cảm thấy vui vui. Vui là vì biết con trai mình còn ngây thơ chưa biết gì. Sau khi tắm rửa làm vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong tôi mặc bộ đồ ngủ pajama bằng lụa vào. Rồi hớn hở lấy cái laptop của chồng để lại. Nó tuy cũ nhưng vẫn còn xài được. Trong đầu tôi cố gằng lập đi lập lại ý nghĩ, “chỉ là cho tiền thôi. Cho tiền mà thôi.”
Để tự an ủi cho chuyện làm hoàn toàn không hợp với luân lý Á Đông, nhất là Bắc Kỳ cổ hủ phong kiến trước 54!

Tôi gởi cho họ 2 tấm hình của tôi và Hùng chụp chung lúc đi chùa Kim Sơn chỉ mấy ngày tết vừa qua. Trong hình tôi mặc áo dài màu hồng nhạt có kim tuyến, hạt cườm thêu theo kiểu thời trang mới nhất. Hoa cúc vàng và trắng to thêu dọc gần cổ và thân áo.
Tôi không mặc quần trắng hay đen bình thường mà là quần màu tím nhạt Chân mang giày cao gót 6 inches làm tôi trông như người mẫu. Tóc vén bối ra sau để lộ cái trán thông minh kiêu kỳ. Hai gò má cao vì thế lộ ra. Làm da trắng như trứng gà bóc. Trên tai là hai cái bông tai to của Chanel chồng tôi mua tặng ngày sinh nhật 2 năm trước. Lông mi dài như gắn đồ giả trên cặp mắt mở to đen lay láy còn nét ngây thơ.
Tôi biết tôi còn đẹp và rất hấp dẫn tuy xấp xỉ gần 40. Không ngày nào mà không có điện thoại tán tỉnh rủ ăn uống đi chơi từ các người bạn củ còn độc thân hay đã li dị. Đôi khi còn có các ông vợ sờ sờ đấy mà cũng gọi rủ rê bị tôi mắng mấy lần.

Con trai tôi đứng bên cạnh. Nó cao 6 feet nên chúng tôi nhìn ngang nhau. Nó không diện như mẹ nó mà mặc quần jean áo thun bó sát người. Trời lạnh mà chỉ khoát cái áo blouse đen “The North Face” tôi cố sức mua tháng qua cho sinh nhật 16. Nó ôm chặc mẹ nó như bảo vệ che chở. Nhìn nó tôi lại nhớ đến chồng, thật đẹp trai và cường tráng y hệt.
Tôi củng gởi thêm vài hình chụp giấy khai sinh để cho họ thấy đây là 2 mẹ con ruột nhưng bôi xóa địa chỉ và một vài chi tiết quan trọng. Khi xong tôi lên lầu vào trong phòng ngủ bôi tí nước hoa Chanel #5 trên cổ sau tai, xong bước vào phòng Hùng, trong đó có máy tính và web cam đề sẵn.
“Con xong chưa?” Tôi âu yếm hỏi nhưng trong bụng đánh lô tô bình bịch.
“Dạ xong rồi mẹ ạ.” Nó nhìn xanh mét có vẻ sợ hãi.
“Con có chắc con muốn làm chuyện này không hả Hùng?”
Tôi lo lắng hỏi.
“Dạ muốn mẹ à. Con không sao. Chỉ hơi lo 1 chút.”
“Vậy à. Mẹ cũng lo như con vậy.”
“Thật hở mẹ?”
“Ừ, mẹ cảm thấy giống như mẹ mới hẹn ba lần đầu đi xi nê với nhau.”
“Ô thế sao mẹ. Con mừng quá vì con không phải là người duy nhất.”
Nó mỉm cười trông có vẽ tự tin hơn 1 chút.
“Được rồi. Bây giờ quay cái web cam vào trên giường. Ở đó nó dễ cho mình hơn. Con có muốn mình tập sơ 1 chút trước khi thâu không?”
Hùng zoom cái máy quay phim lại gần trên giường cho đến khi khuôn mặt tôi hiện rõ trên màn máy tính.
“Dạ .. con nghĩ thế vì con không biết làm gì hết.”...
Tôi vổ tay vào mép giường :“Lại đây ngồi gần mẹ. Mẹ chỉ cho … “

Nó bước chậm chạp đến gần. Đoạn đường 1 mét mà Hùng tưởng dài như cây số. Nó ngồi xuống. Nệm giường mềm nhũn oằn xuống dưới sức nặng của nó. Tiếng thở bổng nên gấp gáp và trong mắt hiện rõ nổi lo lằng. Tôi đặt tay lên vai nó. Người Hùng cứng lại. Trán hằn lên mấy nếp nhăn tuy tuổi còn quá bé.
Tôi trấn an :“Đừng sợ con của mẹ. Hồi nhỏ con cũng hôn mẹ trên môi mà. Bây giờ mình hôn nhẹ nhẹ cho quen cái đã nhé.”
“Dạ.”
Thế là tôi hôn nhanh lên môi nó. Tôi thấy nó rùng mình.
“Thế nào hở con?”
“Dạ con thấy thích. Thấy như có điện chạy dài trên lưng mẹ à.”
Tôi cười khúc khích :“Hèn gì mà con rùng mình. Bây giờ hôn lâu 1 chút nha.”

Tôi nghiêng mình đến trước đặt cặp môi mọng mềm mại đỏ hồng lên môi nó. Người nó cũng cứng lại rồi mềm đi. Lần này tôi hôn hơi lâu chừng vài giây mới lấy ra.
“Lần này thế nào?”
“Ô … mẹ ơi con thích lắm, đấu óc con quay quay hơi chóng mặt. Con muốn thử nữa.”
Tôi nghe nó nói thế thấy vui chi lạ. Tôi cười cười.
“Từ từ ông tướng. Rồi mẹ sẽ dạy cho con .. sau này con dạy lại cho người yêu nhé?”

Hùng đỏ mặt ngồi im không dám nói gì. Tôi bổng nhớ cuốn phim La Luna (1979) do Jill Clayburgh đóng với Matthew Barry, đạo diễn Bernado Bertolucci . Cuốn phim nói về 1 người ca sĩ dẫn theo con trai qua Ý hát. Sau khi bị khủng hoảng do khám phá ra con trai mình bị nghiện bạch phiến bà ta đã phạm tội loạn luân vì muốn cho con mình tránh xa nó.
Tôi nhớ đi xem phim này vào năm 1987 ở 1 rạp chiếu phim cũ cùng với bạn trai sau này là chồng tôi. Trong rạp lúc đó có khá nhiều cặp mẹ con đi xem làm chúng tôi hơi ngạc nhiên. Tôi và con trai có hôn nhau cũng là 1 lý do bất khả kháng và đặt biệt.
Chúng tôi cần phải có tiền để sống cho đến lúc tôi có thể kiếm được 1 việc làm ổn định. Tôi tự trấn an thế. Tự nhắc nhở mình là mình cần có tiền cứ thế nhiều lần. Tôi bảo.

“Con bắt đầu thâu phim đi. Mẹ nghĩ mình sẵn sàng rồi đó.”

Hùng bước lại máy tính bấm để web cam bắt đầu quay. Nó luống cuống bước khom lưng lại gần nhưng tôi có thể thấy quần đùi đang mặc bị dội lên. Tôi cảm thấy người nóng bừng. Không ngờ con trai tôi nhạy cảm như thế. Cố gắng che sự mắc cở của cả hai, tôi lấy giọng tự nhiên bảo.
“Ngồi sát mẹ một chút. Con trai thương của mẹ đâu nào? Lại đây cho mẹ nựng chút coi.”

Tôi cầm hai bờ vai nó, kéo nó nhẹ nhàng lại gần. Mái tóc Hùng để lòa xòa trên vầng trán thông minh. Mùi con trai mới lớn làm tôi như ngây dại. Hùng nhắm nghiền hai mắt. Người nó run lẩy bẩy.
Tôi tim đập bình bịch. Hai má nóng bừng nếu ai nhìn sẽ thấy chúng đỏ như màu lựu chín. Hơi thờ tôi dồn dập. Tôi đặt môi lên môi nó. Lần này lâu hơn. Tôi bổng rùng mình. Một luồng điện chạy từ môi rần rần tỏa ra. Môi Hùng đang khép chặt bổng hé ra bổng dưng lưỡi nó thè ra vào trong cặp môi đang hé nở của tôi.
Tô không biết tại sao nó biết làm thế. Sau này chỉ đoán là nó học qua phim ảnh. Miệng nó còn thơm mùi kem đánh răng, lưỡi ướt át nóng hổi đưa sâu vào miệng làm tôi không suy nghĩ ngậm nhanh. Tôi thấy lưỡi Hùng giật giật nước bọt tiết ra không ngớt chảy vào trong miệng tôi. Tôi nhắm mắt đê mê người rướn lên hai tay níu Hùng kéo mạnh vào lòng.
Nó cũng thế, tay nó vòng ra sau lưng ghì chặc . Ngực tôi tì sát vào, hai đầu ti sượng cứng như xuyên thủng áo đâm vào bộ ngực cường tráng của nó. Tôi dùng lưỡi mình đây sang bên nó, thè sâu vào trong. Miệng nó ngấu nghiến ham hố bú mớm như muốn nghiền nát bờ môi hồng mềm mại của mẹ nó ra. Bên dưới tôi bổng tụ nhiên nước chảy ra ươn ướt.

Bổng Hùng trân cứng người lại ghì tôi như muốn gãy lưng. Ô.. tôi biết chuyện gì đang xảy ra. Ngày xưa ảnh cũng thế này lúc chúng tôi hôn nhau lần đâu. Nhưng lần đó ảnh cọ sát cái đó vào người tôi. Lần này tôi và con chỉ hôn hít nhau thôi mà! Hùng bật rên lên trong miệng tôi.
“Ôi ôi …mẹ mẹ ơi…. Con con ah ah h ah chịu .. khônnnnnggggg nồi ô ô …. Ohhhhhhh”

Tôi tuy bối rối nhưng không vì thế mà xô nó ra sợ ảnh hưởng tâm lý không tốt sau này. Trái lại tôi ôm chặc nó hơn. Miệng tôi hôn trã .. tham lam .. cuồng nhiệt. Đến khi Hùng dịu lại người thôi rung rẩy tôi mới dừng lại rồi rút môi ra. Tôi nhìn nó, đặt đầu trên vai tôi âu yếm nhẹ nhàng bào.
“Được mà con. … Không sao. Không sao đâu. Mẹ hiểu.”

Hùng đề yên trên vai tôi khá lâu. Một lát sau nó rụt rè đứng lên. Không nói gì nó chạy vào trong phòng tắm. Tôi như người không hồn bước về phòng mình. Trong lòng còn bàng hoàng những gì mới xảy ra. Người tôi như sau khi lên cơn sốt. Cái gì thế này? Tại sao mình có thể hôn con … như hôn ảnh vậy. Lại làm cho nó đạt khoái cảm!
Riêng mình .. ôi … riêng mình tại sao mình cảm thấy thích? Chúa ơi tha tội cho con. Con đã làm 1 chuyện tội lỗi ghê gớm. Con đã phạm tội loạn luân rồi Chúa ơi. Tôi nặng nề gieo mình xuống giường. Đầu óc quay cuồng trống rỗng.

Sau 1 đêm dài trằn trọc đến gần sáng tôi mới ngủ được. Lúc tỉnh giấc thì đồng hồ đã 10 giờ sáng. Ánh sáng chiếu thẳng qua phòng len lỏi sau nếp gấp của tấm blind làm tôi chói mắt. Tôi tự hỏi tại sao Hùng không đánh thức tôi dậy làm đồ ăn sáng cho nó? Lúc nào tôi cũng không quên bồn phận cúa 1 người mẹ hiền kia mà.
Tôi ngồi dậy nhìn vào trong tấm gương to dùng trang điểm. Tôi đấy sao? Khuôn mặt bơ phờ còn đâu nét tươi mát hàng ngày thường lệ. Tóc tai rối bù như ổ quạ, miệng môi nhợt nhạt như 1 con mẹ điên nào chứ đâu phải là 1 người đàn bà quyến rũ từng xinh đẹp nhất vùng thung lũng hoa vàng này?

Tôi xuống lầu uể oải bước vào trong bếp. Trên bàn ăn Hùng đề lại một cái bao thư và vài dòng chữ trên miếng giấy nhỏ Post-it màu vàng
“Mẹ ơi, đây là hình con đã in ra đề mẹ gởi cho người ta. Con phải đi học. Con thương mẹ nhiều.”

Ngồi ôm đầu trong tay tôi không biết phải quyết định thế nào. Tôi phải làm sao đây? Ý nghĩ nếu tôi gởi cái hình này cho người ta lở mà người ta chụp lại phổ biến trên mạng thì sao? Tuy họ không có bản gốc nhưng cái gì cũng có thể xảy ra.
Tôi thẩn thờ mở bao thư ra. Nhìn thoáng qua mấy bức hình tôi giật bắn người. Trời ơi … có thể nào thế này? Hình khá rõ. Trong đó hai người ngồi trên giường từ lúc bắt đầu cho đến lúc hôn nhau rồi đứng dậy. Rỏ là 2 người tình nhân chứ không là 2 mẹ con trong sự say mê hôn hít cuồng nhiệt thế kia. Chỉ có lúc nó bẽn lẽn chờ đợi cho đến lúc cuối đặt đầu lên vai tôi là thấy chúng tôi là 2 mẹ con thật sự mà thôi.
Tôi không biết lúc nó chọn lựa và in các tấm hình này nó nghĩ thế nào. Riêng tôi, mặc cảm phạm tội lớn hơn bao giờ hết. Cơn buồn nôn lại đến khiến tôi muốn nôn ra … may mà mình chưa có ăn sáng.

Tôi đem cái laptop ra. Có email của người đàn ông đến. Ông ta tỏ vẻ rất hứng thú và vô cùng nôn nóng. Ông ta dùng chữ “we” tức là chúng tôi nên tôi đoán là 2 vợ chồng. Tôi lắc đầu không hiểu nổi. Tại sao có những kẻ đầu óc bệnh hoạn thế này .. mà họ có tiền nhiều để đốt thế không biết?
Ông ta giải thích rất cặn kẻ cách dùng Paypal đề nhận tiền làm sao, rồi hối thúc tôi làm 1 cái account để nhận tiền cho mau. Tuy không muốn làm Paypal vì nó đòi hỏi tất cả chi tiết về cá nhân như địa chỉ, điện thoại, credit, vv nhưng vì quá cần tiền gấp nên tôi phải làm thôi. Chỉ tốn chừng 5 phút đánh máy là xong và tôi ngồi chờ Palpal chấp thuận.

Bên ngoài trời trở lạnh. Cái lạnh dể chịu của Bắc CA không quá gắt gao như miền đông hay ướt đẩm trên phía cực Bắc nước Mỹ. Không khí ờ đây đúng là thiên đàng, thật sạch, không quá lạnh và không quá nóng nên cây cối xanh tươi hoa đủ màu khoe sắc.
Sau vườn những nụ hoa cúc vàng và anh đào bắt đầu hé nở. Những cây này do chồng tôi trồng lúc mới mua căn nhà mười mấy năm trước. Chúng nó bây giờ lớn nhanh nhưng tràn sức sống không như tôi bây giờ mệt mỏi cảm thấy mình già đi. Những con chim nhỏ humingbird loay hoay thật nhanh trên vài bông hoa rực rở nhất rồi vút đi như những mũi tên.
Tôi cảm thấy cô đơn và thèm một vòng tay đàn ông khỏe mạnh. Khi chỉ 1 mình trong nhà những lúc này là lúc thấy mình lẻ loi nhất. Tôi bổng nhớ cái cảm giác hôn con ngày hôm qua. Rùng mình vì biết mình thật sự thích nó.
Tôi lắc đầu mấy cái để dẹp ý nghĩ đó, đứng dậy sửa soạn đi tắm cho 1 ngày mới. Sáng nào tôi cũng vào Gym tập thể dục nhưng membership đã hết hạn 2 tháng nay. Có lẽ tôi phải chạy bộ ngoài công viên vậy.

Trong phòng tằm chồng tôi gằn gương đầy chung quanh. Ảnh bảo như thế khi tắm chung vời tôi có thể thấy hết mọi góc cạnh trên cơ thể mà ảnh cho là hoàn hảo nhất. Tôi trần truồng đứng nhìn mình trong gương. Sắp 40 mà bụng tôi không có chút mở thừa nhờ tập thể dục đều đặn 2 đến 3 tiếng mỗi ngày.
Da tôi trằng, láng không có lấy 1 vết sẹo. Ngực căng dựng thẳng lên không cần sú chiêng. Cặp mông đầy đặn no tròn không lép như đa số đàn bà Á châu. Chồng tôi vẫn hay đùa là ai cũng như tôi thì bác sĩ giải phẫu phải đi ăn xin hết cả.
Nhưng tôi hãnh diện nhất là khuôn mặt và dáng vóc cao như người mẫu của mình. Mắt mũi môi đều hoàn hảo tuy hai gò má khá cao. Có lẽ vì thế mà mình cao số hay chăng?

Tôi đặt tay lên ngực. Nhắm mắt tưởng tượng vòng tay yêu quí của chồng. Hai đầu vú cứng lên, tôi vân vê nhè nhẹ như trước đây ảnh vẫn hay làm lúc 2 vợ chồng tắm chung với nhau. Phía dưới tôi ướt thật nhanh. Tôi rất mẫn cảm. Tay tôi sờ xuống dưới. Bên dưới lớp lông đen mịn như lụa là chổ kích thích nhất ảnh hay rờ rẫm và hôn hít.
Tôi bước vào trong bồn vuốt ve chính mình, tự thỏa mãn để làm giảm bớt niềm cô đơn trong tâm hồn. Trong 2 năm nay đây là lần đầu tiên tôi thủ dâm. Cơn khoái lạc đến thật nhanh khiến tôi quằn quại nẩy cao người tay móc sâu vào bên trong, lòng bàn tay ép mạnh trên cái mu cao cho tăng phần khoái cảm.
“Ahhh hhh hhh” Tôi thở hắc ra.
Trong người niềm bức rức dịu lại nhưng sự cô đơn lại tràn đến như thủy triều đang lên.

Nhờ credit chưa bị điểm xấu nên Paypal chấp thuận tôi rất nhanh. Tôi báo cho người ta biết và chỉ vài phút là thư của Paypal đến cho biết tiền đã nhận được. Tôi không biết là đáng lo hay mừng.
Số tiền này đủ trã tiền tháng này và dư 1 ít đề trang trãi các chi phí khác, cọng thêm lương bán kem của Hùng thì tháng này tạm ổn. Nhưng còn 2 tháng tiền nhà chưa trã trước đó thì sao? Thôi tới đâu hay tới đó. Tôi lái xe ra bưu điện gởi Express cho họ những tấm hình quái đản này.
Những ngày kế đó chúng tôi trở lại cuộc sống 2 mẹ con bình thường như chưa có gì xảy ra. Tôi vẫn tự nhiên trước mặt con trai tôi. Hùng cũng thế, tuy đôi lúc tôi bắt gặp nó nhìn tôi đăm đăm rồi xấu hổ quay mặt đi. Mọi lúc chúng tôi vẫn gần gủi nhau. Ngày Hùng đi thi bóng rổ hay tennis tôi bao giờ cũng đi theo cổ vũ. Hôm nay SAT điểm về Hùng được gần tối đa khiến tôi mừng muốn rớt nước mắt.

Ông ta lại email cho tôi. Trong lá thư ông bảo đã nhận được hình và chất lượng cũng như hình thức thật quá sức tưởng tượng của họ. Họ bảo đây là những tấm hình giá trị và thật nhất từ lúc họ gởi quảng cáo lên mạng. Họ thú thật là nhờ những tấm này mà họ cảm thấy yêu đời hơn bao giờ hết?????? Thế là sao???? Nhưng rồi các dòng chử tiếp làm tôi tái xanh mặt mày muốn ngất đi.
“Chúng tôi sẽ gởi $3000 nếu các hình tới có cảnh 2 mẹ con hôn và sờ mó nhau.”

Tôi lập tức tắt cái laptop ngay. Trong đầu tôi chửi, “Đồ mất dạy, vô luân, vô đạo đức, vô văn hóa. Thứ khốn nạn thật chưa từng thấy trên đời.” Không bao giờ tôi có thể tưởng tượng có người có thể nghĩ ra điều quái gở này. Vừa thôi chứ! Chúng tôi là người chứ đâu phải con vật mà ông có thể đề nghị như thế? Sao ông với mẹ ông không sờ soạng nhau đi?
Trên đời này sao có nhiều người bệnh thế không biết! Ông hàng xóm lảng vảng rình rập nhìn lén qua hàng rào những lúc tôi phơi áo ngoài sân. Anh bạn vợ con đùm đề rủ tôi đi ăn rồi bảo .. yêu tôi, muốn bỏ vợ để lấy tôi! Kế nhà cặp vợ chồng Mỹ trằng mà con vợ sồ sồ mỗi lần chồng đi làm thằng Mỹ đen đưa thư đến là đem nó vào trong nhà cả tiếng sau mới thấy ra!
Tôi thật là ngao ngán cho cái xã hội này. Tôi nhất định không trã lời ông ta vì tôi là 1 người phụ nữ có giáo dục, có học thức cao, có văn hóa. Nếu tôi trã lời chỉ sợ các lời viết ra bẩn thêm tay.

Trong các tuần tới tôi tạm quên đi nỗi lo tài chính. Hùng được 1 trường đại học nồi tiếng nhất miền Tây nhận nhờ học giỏi cọng thêm các sinh hoạt nhiệt tình trong và ngoài trường. Nó vào đại học sớm hơn 2 năm. Hai mẹ con tôi ôm nhau mừng rở. Riêng tôi cứ khóc mãi không thôi. Thế là trời cũng còn thương chúng tôi.
Tháng này lại đến lúc trã tiền nhà. Nổi vui chưa hết nổi lo lại đến. Thấy tôi dàu dàu nét mặt Hùng cũng đến an ủi hỏi han nhưng tôi không nói gì nhiều. Tôi lại lấy cái laptop mở lên. Mấy tuần nay tôi không vào coi email một phần vì sợ và còn giận qua lời đề nghị ghê tởm kia. Hôm nay vào tôi thấy 5 cái thư của ông ta. Ông ta cũng lập lại lời đề nghị trên trong mỗi lá thư, nhưng riêng thư chót ông mới gởi hôm nay họ đề nghị sẽ tăng lên $5000!

Vì đã chuẩn bị tinh thần nên tôi không bị shock lắm. Nhưng số tiền quá lớn khiến tôi suy nghỉ lại. Số tiền này có thể cho tôi yên ổn trong vòng 3 hay 4 tháng với lối chi tiêu tiện tặn gần đây. Biết đâu lúc đó tôi kiếm được việc làm thì sao! Nhưng rồi tôi lại rối trí vì không biết phải nói với Hùng thế nào.
Một bửa ăn tối nặng nề trôi qua. Hùng nhìn tôi lo lắng. Nó gợi chuyện mấy lần nhưng tôi chỉ ừ hử cho xong. Nó thừa thông minh để biết tại sao nhưng nó chẳng làm gì được. Chuyện mấy tấm hình nó cũng biết nhờ chúng mà tháng này chúng tôi tạm yên.
Tôi ăn đã xong nhưng chưa đứng lên. Hùng xin phép tôi dọn bàn rồi tự động rửa chén lau chùi bàn ghế tuy tôi ít khi để nó động đến. Tôi định mở miệng mấy lần mà dừng lại. Hai tay tôi bối rối vân vê tà áo pajama lụa. Đây là thói quen vô ý thức mỗi lúc không biết làm gì. Hùng lau bàn xong đứng sau lưng tôi. Nó ôm hai vai mẹ nó cúi xuống thủ thỉ.

“Mẹ đừng buồn quá mẹ ạ. Con thương mẹ.”
Tôi cầm chặc tay nó rồi bậc khóc nức nở.
“Con ơi … Mẹ không biết phải thế nào … Làm sao hở con. Tháng này làm sao có tiền? “
Hùng ấp úng.
“Con vô dụng qúa mẹ ạ. Đến giờ mà cũng không giúp được mẹ.”
Rồi nó cũng nấc lên giọng nói nghẹn lại. Tôi đứng lên quay lại ôm chặc nó vào lòng. Hai mẹ con đứng ôm nhau khóc lóc khá lâu. Một lát sau tôi cắn răng nói.
“Họ nói họ sẽ trã tiền nhiều hơn.”
“Ai ? … Ồ… con hiểu rồi mấy người đó. Họ muốn mình làm hình mới hở mẹ?”
Hùng đỏ mặt nhưng nó có vẻ nôn nóng. Trong mắt nó thấy một vẻ mừng khó tả. Tôi quyết định.
“Ừ thì hình mới. Tí nữa mẹ chỉ con làm sao con làm theo vậy nha?”

Tôi thấy Hùng rùng mình mấy lần qua cặp vú mềm mại của tôi. Vòng tay nó bổng siết tôi chặc hơn. Nó dúi đầu vào tóc tôi hôn hít rồi vụng về hôn lên tai lên má mẹ nó. Tôi cũng rùng mình. Vòng tay con tôi ấm quá, chặc quá làm tôi cảm thấy yên ổn hơn bao giờ hết. Tôi để yên cho nó hôn hít sau rồi ngẩng đầu lên hôn nhanh lên môi nó rồi đẩy nó ra.
“Được rồi. Thế này con nhé. Như lần trước con lên phòng chuẩn bị. Mẹ sẽ trã lời cho họ biết xong tí nữa mẹ vào.

Trở lại laptop tôi viết thư cho ông ta bảo đồng ý. Có lẽ họ đang mong chờ cả ngày hôm nay hay sao mà chỉ vài phút sau tôi được Paypal cho biết đã nhận được số tiền $5000 trong trương mục.
Tôi vào phòng tắm làm vệ sinh, thoa tí dầu thơm lên cồ rồi ..nách. Cái quần lót hồng mỏng dính nhỏ xíu chỉ đủ che kín chổ đó tôi kéo dọc lên trên cặp đùi dài. Mấy sợi lông mọc có vẻ vô trật tự lòi ra 2 bên xilip tôi lấy nhíp nhổ đi. Mấy loại quần lót lớn bị chồng cho là nhà quê tôi đã cho vào thùng rác từ lâu.
Định mặc xú chiêng vào không hiểu sao tôi lại cởi ra. Cái áo ngủ mỏng ngắn màu trắng có roan hững hờ che một nửa ngực thấy gò vú trắng nỏn cao ngất. Nó ngắn chỉ đủ che cặp mông đầy đặn mà chồng tôi không ngừng xoa bóp hay đánh khẻ mỗi khi làm tình kiểu thú.
Tôi liếc nhìn mình trong gương rôi quay đi. Hai đầu vú tôi sượng cứng trên đôi quầng vú còn hồng to như đồng đô la chưa mấy thâm đen tuy chồng con bú đã nhiều lần. Bên dưới cái quần lót hồng lồ lộ phía trước một màu đen lúc ẩn lúc hiện.
Chính tôi nhìn tôi còn thấy lôi cuốn không biết con tôi nghĩ sao. Nhưng có lấy tiền người ta thì phải lấy cho đàng hoàng. Tôi nghĩ vậy. Biết đâu chính họ sẽ giúp đở thêm cho mình sau này thì sao và lương tâm tôi may ra nhờ thế mà yên tĩnh hơn. Tôi nghĩ xa ra thế. Tôi đánh thêm tí má hồng và tô cặp môi với cây son hồng đậm rồi mới ra khỏi phòng.

Phòng ngủ Hùng để đèn sáng choang. Tôi bảo nó làm thế để hình cho được rõ. Tôi gỏ cửa ít cái rồi bước vào. Mùi nước hoa đem theo ùa ngập vào trong phòng. Tôi thấy nó đang loay hoay quay cái web cam chiếu vào góc giường. Nó liếc lên nhìn tôi, miệng há hốc kinh ngạc …

“Mẹ … ô … mẹ …….”
Tôi mặt đỏ bừng lấy vẻ tự nhiên nói.
“Gì thế? Con xong chưa? Thấy mẹ có đẹp không nè?“

Tôi thấy cặp mắt Hùng giương to hết cở. Nó không nói thêm được tiếng nào. Có lẽ nó chưa bao giờ thấy 1 người đàn bà khêu gơi thế này mà lại là mẹ nó như đang trần truồng trước mặt. Cổ họng nó trồi lên xuống có lẽ vì nuốt nước bọt ừng ực hay sao đó. Tôi lại gần, ngực tôi tưng tức khó chịu. Bên dưới nước nhờn bắt đầu tiết ra thật là xấu hổ.

Tôi thì thầm nhẹ nhàng chỉ để cho chúng tôi nghe.
“Bắt đầu đi con … Hả… sao con không nói gì hết vậy?”
Hùng bấm nhanh máy rồi quay sang tôi hai mắt nhìn từ trên xuống dưới Nó ấp úng.
“Mẹ .. mẹ đẹp quá ….. mẹ là người đán bà đẹp nhất thế giới!”

Nó nhìn chăm chăm vào ngực tôi, rồi bước lại gần . Hai hạt đậu to như ngón trỏ càng cứng hơn như muốn vở tung. Lớp vải mơn trớn chúng lúc tôi hít sâu vào lấy can đảm làm tôi bổng dưng kích thích thêm.
Tôi vòng tay sau lưng nó. Rùng mình khi thỏi gổ cứng trong quần nó chạm vào bụng tôi. Tôi nhìn nó đăm đăm vào sâu trong đôi mất nó long lanh. Tôi hơi nghiêng đầu lên vai nó rồi nhắm mắt lại, môi tôi hé ra … dâng hiến, cảm thấy như một cô tình nhân bé nhõ mới biết yêu cho người tình nụ hôn đầu.
Tôi rùng mình khi môi nó đặt lên môi tôi, rồi nhanh chóng đút lưỡi vào trong miệng qua cặp môi mọng tô son hồng rực rở ngọ nguậy bên trong. Tôi bị chóng mặt và quá kích thích. Môi lưỡi chúng tôi rung bừng bực. Tôi cầm tay nó kéo lên ….

Hùng hơi khựng lại và rồi hiểu ý tôi nó cầm một bên vú tôi trong bàn tay to lớn hơi thô. Miệng nó rít lên trong miệng tôi.
Grrrgrrrr grr gr rgrrrrrmmmmm …”
Tay nó không ngừng xoa nắn tí mẹ nó rồi bạo dạn không chờ tôi hướng dẫn hay cho phép, luồn tay thò hẳn vào bên trong áo ngủ vuốt ve xoa nắn không ngừng. Bàn tay nó to che khuất bóp nguyên cả trái vú rắn chắc, vụng về dày vò chúng.
Tôi ưỡn người lên cọ ngực sát vào tay nó để khuyến khích thêm khiến nó thoa bóp càng thô bạo hơn như muốn làm nát vú mẹ nó ra. Chưa ai từng bóp vú tôi thế này. Ngay cả chồng tôi ảnh bao giờ cũng nâng niu chúng nhẹ nhàng như sợ mạnh tay sẽ làm hõng chúng. Đứa con yêu hiền lành của tôi sao bồng mạnh bạo thế này? Nhưng sao lại làm cho cặp vú lâu ngày không đàn ông được dày vò vô cùng thỏa mãn.
Ngực tôi như nát trong tay nó. Miệng tôi cũng thế, nó không còn thuộc tôi mà là vật sở hữu của con trai mặc tình nó muốn làm gì thì làm. Hùng ngấu nghiến miệng mẹ nó, tham lam hôn hít. Cái lưỡi cả hai chạy loạn lên hết trong miệng bên này lại chạy sang bên kia.
Dương vật Hùng nóng hổi cọ lên xuống trong làn da bụng trắng mà cái áo ngủ bây giờ tốc lên làm cái quần lót tôi lộ ra. Dương vật nó bỗng cứng và nở to ra khi nó cọ sát vào người mẹ nó cuồng nhiệt hơn rôi nó rú lên, nhấc bổng cả người tôi lên để đầu gục vào vai gào lên như vô tận.
“Mẹ …. MẸ … con chết …… chết …. mất ……….. mẹ ơi iiiiiiii ơi ……….

Tôi hỏng cả người lên khi con tôi kéo mạnh nhấc tôi lên. Tay tôi vóng qua cồ nó, hai chân quàng sau lưng. Mông tôi nhấp nhô lên xuống để cái âm hộ ướt nhẹp sau cái quần lót mỏng cọ sát vào dương vật nóng bỏng đang giật giật trong cơn xuất tinh của nó.
Tinh khí Hùng ngấm xuyên qua quần đùi rồi qua quần lót tôi. Mùi tinh khí trong phòng bỗng dâng lên nồng nặc. Dương vật nó vẫn còn thỉnh thoảng giật lên xuống ngay sau khi tinh khí dù đã ra hết. Hùng như khụy xuống đứng không vững .
Tôi đứng xuống buông nó ra. Cái áo ngủ tốc cao lên phô cặp vú to kiêu hãnh tôi để trần thế cho con tôi ngắm chứng vài giây. Rồi như mắc cở tôi kéo xuống thật nhanh.
“Con sao mà lúc nào cũng …mạnh bạo với … người ta …“

Tôi không nói hết liếc xuống dưới phía Hùng thấy chổ đó cũng còn nhô dài ra. Trên quần còn ướt đẫm nước nhờn. Tôi vén áo lên nhìn vào quần lót thấy còn lem vết nhớt quên Hùng đang trố mắt nhìn. Nhìn lên lại thấy miệng nó há hốc ra mới hiểu mình đang làm gì bèn xấu hổ nũng nịu trách.
“ Hư quá đi mà… cứ nhìn mẹ như thế mẹ không có chịu đâu.”

Rôi ngúng ngẩy tôi bỏ ra khỏi phòng biết cặp mặt nó đang hau háu nhìn theo như đóng đinh vào cặp mông qua bước đi như rắn ỏng ẹo của người mẹ vô cùng xinh đẹp dễ thương kia.
________________________________
mavinhtrinh
Sep 4 2010, 03:12 PM
Hôm qua tôi ngủ yên giấc hơn lần trước. Khi dậy thì cũng thấy trời đã sáng. Tiếng chim hót líu lo sau vườn vọng qua cửa kính làm tôi thấy yêu đời.
Tôi ngồi dậy vươn vai ít cái. Vén màn blind nhìn phía sau vườn mọi thứ như đang thay đổi. Sức sống vạn vật như dâng tràn khắp nơi và trong lòng tôi mùa xuân đang tới. Mùa xuân đang đến.
Tôi thầm nghĩ. Cảm giác yên ổn này chỉ có khi chồng tôi còn sống và gia đình chúng tôi thật hạnh phúc. Tôi vào phòng tắm vặn nước đầy trong bồn, bỏ xà phòng làm bọt bubble bath vào rồi thả người vào trong.

Tôi nhắm mắt lại nhớ lại ngày hôm qua. Tôi bỏng thấy xấu hổ và 1 mặc cảm phạm tội lại đi đến. Tuy nhiên cảm giác yên tâm do cái lo tài chánh đã biến mất khiến tôi lại gạt đi cái ý nghĩ phạm tội kia.
Tôi lại tự rờ rẫm trên người. Tôi bồng nhớ cái cảm giác gần như khoái lạc khi dương vật con trai yêu cọ sát vào chổ kín của mình.
Có lẽ chỉ cần vài giây nữa thôi tối qua là tôi cũng nổ tung ra. Cái cảm giác mình thật bé nhỏ khi nó dễ dàng nhấc bổng tôi lên phía dưới nhấp nhô nhanh chóng như thoi đưa khiến tôi bàng hoàng tiết nước nhờn nhiều hơn.
Cái cảm giác phạm tội lại đi đến nhưng đồng thời tay tôi cũng liên tục miết nhanh phía dưới. Đầu óc tôi chỉ nghĩ đến hình ảnh tôi và con quyện vào nhau không rời và tiếng rú của nó gieo vào trong tâm khảm kích thích tôi không còn chịu đựng nổi nữa.

Tôi rít lên….
“Ơi .. ôi …. Hùng …. Hùng ….. Hùng con …. Con … “

Sau cơn khoái lạc, mặt mày tôi có lẽ đỏ như gấc chín. Tôi không ngờ mình đang thũ dâm lại nghĩ đến nó. Tôi là 1 người phụ nử Á Đông hiền lành chung thủy kia mà! Tại sao tôi lại có ý nghĩ bất trinh với chồng.. mà còn tệ hại hơn là ý nghĩ phạm tội với con trai mình?
Tôi bổng khóc nấc lên thấy nhục nhã hơn bao giờ hết. Bao nhiêu câu hỏi tại sao trong đầu nhưng cái trả lời bao giờ cũng chỉ là một. Đó là cái cần tiền thôi thúc làm tôi không còn khả năng hay ý chí chống lại các cám dỗ hay tội lỗi lúc nào củng răm rắp xúi tôi phạm tội.
Nhưng cái phạm tội này tôi không cho là ghê gớm như phải bất trinh với chồng nếu tôi có phải làm ca ve trang trãi nợ nần. Với tôi, cái bán thân còn kinh khủng dơ bẩn hơn nên không bao giờ tôi nghĩ đến chúng.
Chỉ có trong lúc này tôi lại có ý nghĩ so sánh mà thôi. Bây giờ nghĩ lại tôi cho rằng mình lúc đó đang cố biện hộ tự bào chửa cho điều mình biết là sai.
Chừng nữa tiếng sau tôi thay đồ rồi uể ỏi xuống nhà. Trên bàn ăn Hùng cũng đã để tập phong bì với những bức hình như trước. Tôi không buồn coi lại đem nó ra xe lái tới bưu điện gởi đi.

Lại vài tuần lể trôi qua. Mọi chuyện vẫn như cũ nhưng Hùng tìm cách gần gũi tôi hơn làm tôi cảm thấy lo lắng. Mổi khi học hay làm về nó lại gần ôm tôi rồi tìm cách hôn tôi. Tôi chỉ cho nó hôn nhẹ xong rồi đẫy nó ra bảo :
“Được rồi con. Đừng đi quá xa con à.

Tôi vẫn cố giữ một khoảng cách với nó tuy đôi lúc lòng tôi quặn lại khi thấy nó buồn bả bỏ đi lên phòng.
Nhưng điều tôi yên tâm là nó vẫn học hành chăm chỉ như thường lệ và vẫn chăm sóc tôi tận tình. Ánh mắt say mê của nó khi nhìn tôi khiến nhiều khi tôi rùng mình vì xúc động.
Nhưng tôi là 1 người đàn bà nhiều lý trí. Tôi không thể để cảm xúc bồng bột dẫn đi quá xa mà có chết đi cũng không hết tội. Tôi không thể để phạm tội với chồng tôi và làm gì có thể ảnh hưởng tương lai con yêu của tôi.
Tôi cũng sợ cho cảm xúc của mình. Tuy là lý trí mạnh mẽ thế mà những lúc hôn nó tôi hoàn toàn buông thả. Nên tôi sợ cho chính tôi, nếu mình không kiểm soát chính mình thì điêu nguy hiểm nhất có thể sẽ sảy ra.

Những lá thư cũa người đàn ông đến đều đặn nhưng tôi không xem nội dung nó. Lúc này chúng tôi tạm yên ổn nên tôi cảm thấy không cần thiết. Nhưng một điêu đáng buồn là… thêm 3 tháng nữa mà tôi vẫn chưa tìm ra việc làm.
Tuy nhiên có điều đáng khích lệ là tôi cũng được một hãng gọi phỏng vấn qua điện thoại nhưng người ta sợ tôi kinh nghiệm quá ít nên không gọi phỏng vấn lần hai.

Thế rồi hôm kia chuông điện thoại vang. Tôi nhấc nó lên ngạc nhiên khi nghe 1 tiếng Anh xa lạ có giọng … người Việt.
-"Hello .. may I talk to Ms Judy Nguyet? (Chào cô, tôi có thể nói chuyện với cô Judy Nguỵêt được không ạ)”
“ Yes, I am speaking..” (Vâng tôi đang nói chuyện đây)
Tôi ngạc nhiên trã lời.
Rôi một giọng Bắc Kỳ … RẶC nói tiếng Việt vang lên.
“Chào cô. Xin tự giới thiệu tôi là Tuấn. Tôi là người liên lạc với cô lâu nay về các bức hình.”

Tôi nghe như sét đánh bên tai. Tôi sửng sờ ít lâu không nói thêm được tiếng nào cho đến khi người đàn ông tên Tuấn kia nói tiếp.
“Thưa cô. Trong 2 tháng nay tôi cố gắng liên lạc với cô nhưng vì không thấy trã lời nên nay gọi điện để hiểu nguyên nhân chứ không có ý gì khác.”
Tôi ấp úng…
“Ổ thưa ông… tôi không có nhiều thì giờ vào email nên chưa đọc thơ ông.
Tôi nói dối cãm thấy ngượng mồm. Nhưng người đàn ông tên Tuấn có vẽ mừng. Anh ta vội nói.
“Thế à. Tôi chỉ sợ cô đọc rồi giận nên không viết thư cho chúng tôi. Nếu có thể, xin cô đọc rồi cho chúng tôi biết được không ạ? Chỉ xin phép cô đọc cái lá thư cuối cũng được. Tôi không dám quấy rầy cô nhiều. Xin chào cô.”

Tuấn lễ phép chào tôi xong cúp máy. Tôi thẫn thờ thả máy xuống ngồi thỡ gấp. Tim tôi vẫn còn đập mạnh sau cú điện thoại bất chợt không mong này. Tôi sợ Paypal là thế. Họ sẽ biết gia đình tôi ở đâu, điện thoại số mấy có gì họ quấy rầy … hay tồng tiền tôi thì sao?
Trời ơi! Lại còn đây là người Việt nữa mới ghê. Tuy nhiên giọng nói cho tôi biết họ không phải là người Bắc di cư như gia đình tôi. Tôi từng ờ VN sau ngày mất nước đến 12 tuổi mới sang Mỹ theo diện HO nên tôi biết rõ giọng nói này. Họ là người Bắc sau 75.
Thế này thì tôi cũng yên tâm chút. Tức là họ không biết gì về tôi hay gia đình bà con bạn bè của tôi cả. Chờ cho tim đập nhẹ lại tôi lại lấy cái laptop ra.

Có lẽ có hơn 20 lá thư của Tuấn viết cho tôi trong 2 tháng này. Cái này cho thấy anh ta đang nôn nóng kinh khủng. Điều gì khiến 1 người có vẽ rất lịch sự qua giọng nói lại nôn nóng thế này..????
Tôi ngồi đọc lá thư chót trong hơn 20 lá thư kia. Là thư viết bằng tiếng Việt.
-Chào cô Judy Nguyệt,
Chúng tôi không biết tại sao cô không trã lời chúng tôi. Nếu là những gì chúng tôi đề nghị làm cô phật ý chúng tôi thành thật xin lỗi. Nếu vì lý do gì mà thư không tới tay cô được hy vọng lá thư này sẽ đến và cô sẽ đọc.
Chúng tôi xin lập lại một đề nghị rất đơn giản, không có đi quá xa tin thế nào cô cũng sẽ chấp nhận được.
Tháng tới đây chúng tôi xin mua vé máy bay cho cô và em sang Florida chơi và thăm gia đình chúng tôi trong 2 ngày cuối tuần. Mọi chi phí chúng tôi xin chịu và sẽ biếu cô $20,000. Nếu cô đồng ý tôi sẽ cho biết thêm chi tiết vào thơ sau.
Ký tên :Tuấn.

Tôi ngồi thờ ra không biết nghĩ gì. Tôi hoàn toàn không hiểu được người này. Tại sao họ có thể bỏ tiền ra như rác cho những chuyện loạn luân ghê tởm thế này.
Tuy họ chưa nói trong thời gian 2 ngày bên Florida chúng tôi sẽ làm gì nhưng tôi đâu phải ngu đâu mà không đoán được ý họ! Nhưng tôi lại nghĩ. Có gì thì cũng thử coi. Nếu đi quá trớn mình chỉ từ chối là xong thôi.

Tôi viết thư trã lời Tuấn, bảo tôi sẽ quyết định sau khi biết thêm chi tiết.
Thư sau Tuấn hỏi tôi tên Yahoo Messenger để chat. Tôi gời cho anh ta và vào YM chờ đợi.
Đoạn chat thế này:
-Chào cô
-Chào anh
-Cô khỏe chứ. Xin lỗi đã làm cô lo lắng. Tôi thường không bao giờ làm đường đột thế. Chỉ vì không nhịn được nên phải gọi điện quấy rầy cô.
-Không sao đâu anh
-Chúng tôi rất mừng cô đã đọc thư. Thú thật chúng tôi rất lo sợ cô từ chối. Bây giờ tôi xin đề nghị vài điều với cô.
-Dạ anh cứ nói.
- Như cô biết chúng tôi sẽ trả mọi chi phí và thù lao riêng là $20000 vào Paypal ngay sau khi cô lên máy bay. Vì số tiến khá lớn dù tin cô chúng tôi cũng cẩn thận một chút mong cô bỏ qua cho.
-Anh co thể cho biết anh muon chung toi làm gì? (tôi viết mà run nên đánh máy trật lên trật xuống)
-Dạ thưa cô. Chúng tôi muốn rất đơn giản và không có gì phải đòi hỏi xem cô và em làm gì quá trớn cả. Chúng tôi chỉ muốn cô ở trong nhà nói chuyện, ăn uống chơi quanh vùng. Sau 2 ngày cô và em sẽ trở về không có gì phải lo.
-Thật chỉ có thế thôi à? (tôi dừng một lúc lâu sau mới viết)
- Dạ thật. Chỉ cần cô và em dù có chuyện gì xãy ra trong nhà, hoàn toàn không dính líu gì đến cô và em, xin cô bỏ qua đừng để ý.
-Dạ thế thì tốt. Xin phép anh cho tôi suy nghĩ lại. Ngày mai tôi sẽ cho anh biết quyết định của tôi.
-Dạ cám ơn cô. Bye ạ.
-Dạ bye anh.

Đoạn chat ngắn ngủi nhưng làm tôi suy nghĩ khá lâu. Mãi đến khi Hùng về tôi mới sực nhớ mình chưa làm cơm tối. Tôi bảo nó đi ăn tối tại 1 tiệm phở gần nhà vì tôi không kịp làm bếp vả lại trong người hơi mệt mỏi qua cuộc suy nghĩ lung tung vừa qua.
Tối về tôi kể lại cho Hùng mọi chuyện. Hùng sáng mắt lên khi nghe thấy số tiền không lồ mà lại còn có dịp đi chơi xa với mẹ.
Nó đáp.- "Đi liền đi mẹ. Con chưa đi Florida bao giờ (nó đi rồi còn nhỏ nên không nhớ). Bây giờ bên đó biển vẫn còn tắm được .. vui lắm mẹ à.
Rồi như thấy tôi còn có vẽ lo lắng. Nó trấn an.
- "Mẹ đừng có lo thằng chả. Có con đây không ai ăn hiếp mẹ được cả.

Nó vừa nói vừa khuynh tay cho tôi thấy bắp thịt của cánh tay rắn chắc trên bộ ngực khỏe mạnh mặc cái áo thun như muốn nức ra làm tôi xao xuyến.
Tôi cười khúc khích lấy tay bấm bấm vào cánh tay nó. Móng tay tôi dài sợ nó đau nên tôi chỉ bấm nhẹ.
- "Xí … mềm xèo thế này mà đòi bảo vệ mẹ à…. ?

Hùng hứ lên rồi ra vẻ giận nó lại ôm người tôi nhấc lên để chứng tỏ cho thấy nó rất mạnh. Cánh tay nó ôm riết làm tôi như nghẹt thở. Tôi vùng vẫy.
- "Thả mẹ ra… làm mẹ thở không được nè.. thôi cho mẹ xin lỗi …. Con mạnh lắm… hi hi..”

Hùng nới lỏng tay ra nhưng không buông tôi xuống. Vẫn còn bị nó ôm sát, ngực và bướm tôi dán chặt vào thân hình cừong tráng, Tôi nhìn xuống thấy nó ngước lên, bèn vuốt ve khuôn mặt nó mắt tôi lộ vẽ thương yêu.
Hùng buông tôi xuống nhưng tôi lại níu nó gục đầu vào vai không muốn rời. Mùi đàn ông trong người con tôi lại nổi lên nồng nàn. Tôi như ngạt thở ôm ghì nó một lúc lâu.
Tôi cảm thấy được bảo vệ che chở một cách tuyệt đối. Con tôi đã lớn. Có lẽ đến lúc nó phải bảo vệ chăm sóc mẹ nó rồi. Hai tay nó từ trên lưng bổng tuột xuống như vô tình để trên mông mà tôi vẫn để yên. Sau đó tôi buông ra bảo.

- "Sao lại sờ mông mẹ… Mẹ không cho phép con làm thế.:”

Nhưng giọng nói tôi cho nó biết tôi không có thật nghĩ như thế. Hùng lại ôm tôi. Lần này nó tự nhiên để tay lên mông mẹ nó. Sao mà nó bạo dạn thế không biết.
Cặp mông chỉ có ba nó là người duy nhất từng được phép sờ. Tôi vẫn để yên. Nhưng khi tôi cảm thấy phía dưới nó bắt đầu căng lên tôi bối rối đẩy nó ra.

-"Thôi … cho mẹ xin… Sao mà càng ngày càng hư thế này?

Tôi bẽn lẽn bỏ nó ra rồi chạy vào phòng đóng cửa lại. Tim tôi lại đập thình thịch. Tối đó tôi nằm nghĩ miên man không biết mình sẽ làm gì với số tiền quá lớn như thế. Nghĩ đến mấy bộ quần áo mà 2 năm nay vẫn chưa thay đổi tôi lại trờ nên vui hơn.

Hôm sau tôi đưa tên tuồi 2 mẹ con cho Tuấn để anh ta mua vé máy bay. Tuần này chúng tôi lên đường đi Miami. Tuấn cũng email cho tôi hình ảnh của anh ta để chúng tôi có thể nhận diện tại phi trường.
Qua hình tôi thấy Tuấn là một người đàn ông chừng dưới 40 có lẽ nhỏ hơn tôi ít tuổi. Anh ta tuy không thấy lo lớn vạm vở như Hùng nhưng dáng cao ráo và khá đẹp trai lại thấy có vẻ tự tin chửng chạc của một người giàu có.

---------------

Bước xuống phi trường St. Petersburg, tôi cảm thấy thoải mái một chút. Khí hậu đột ngột thay đổi khá nhiều. Ờ San Jose CA chừng 12, 13 độ C nhưng bây giờ ờ Clearwater Florida là 26, 27 độ.
Nơi này tôi và chồng từng đến để tắm biễn và thăm bà con lúc Hùng mới 2 tuổi. Chúng tôi cũng có những kỷ niệm khá dễ thương ở đây.
Hùng và tôi bước ra khỏi chổ lấy hành lý. Đàng xa một người đàn ông đeo kính đen bước lại gần. Nhận ra là Tuấn tôi chưa kịp lên tiếng thì anh ta nói.

- "Chào Cô, chào em. Tôi là Tuấn. Rất hân hạnh được gặp cô tại đây. Cô đi máy bay có mệt không?

Giọng nói khá ấm áp và lôi cuốn tuy tôi vẫn chưa quen giọng Bắc hơi chát cứng không dịu dàng như tiếng Bắc sau 54 ở Sài Gòn chúng tôi.

-Chào anh Tuấn. Chúng tôi không sao. Máy bay chỉ hơi shock một chút khi đáp còn ngoài ra rất êm.

Tuấn dành lấy hành lý trong tay Hùng.
-Em để anh giúp. Bây giờ chúng mình ra xe tài xế đợi ngoài kia.
Ở Mỹ lâu năm nên tôi khá rành về tập tục bên này. Nếu không phải giàu nức vách thì không ai thuê tài xế riêng cho mình. Tôi nghĩ trong bụng có lẽ ông này muốn gây ấn tượng cho mình đây mà.
Chiếc xe đang đợi là chiếc Mercedes CLS63 AMG đời mới nhất. Loại này 6.2L 8 cylinders giá chừng $90K. Hùng nhìn tôi có vẻ thích thú. Tuấn để ý thấy liền hỏi.
-Em có biết lái chưa? Lát nữa khi về nhà xong anh cho em thử nhé!
Hùng đáp ngay ;-Ồ cám ơn anh. Em cũng mới có bằng lái chừng 3 tháng nay. Em thích sport car hơn nhưng chiếc này nhìn đẹp và sang quá.
Tuấn cười:-Nếu thế thì lát nữa anh cho em thử chiếc Ferrari F430 của anh. Chiếc này chạy bốc hơn mà em có lẽ hợp nó hơn anh vì anh hơi ốm yếu nhìn so với nó.

Tuấn có vẽ biết cách nói chuyện với người trẽ. Anh ta trong suốt đoạn đường từ phi trường đến nhà chỉ nói chuyện với Hùng về xe hơi, games, thể thao mà ít nói với tôi ngoại trừ vài câu thăm hỏi.
Tôi cũng chỉ mong thế nên giữ im lặng. Sau cặp kính đen tôi cũng biết anh ta tuy nói chuyện với Hùng nhưng nhìn tôi qua kính chiếu hậu nhiều lần.

Căn nhà của Tuấn có lẽ tôi chưa từng thấy có một ngôi nhà tương tự. Bên Cali vùng tôi ở đất mắc, giá công nhân cao vài người thương gia thành công mà tôi biết họ sồng trong các vùng như Carmel, Pebble Beach, Stinson Beach , Portola Valley ,vv nhà không lớn đồ sộ thế này.
Đa số nhà ven biển là condo vì ít ai có thể kham nổi. Nhưng đây là nhà và nhà khá lớn. Theo Tuấn thì nó chừng 12,000 square feet chưa kể 5-car garage.

Tôi buột miệng ;-Nhà anh Tuấn lớn quá. Gia đình anh bao nhiêu người mà mua nhà lớn thế này?
Tuấn có vẻ bối rối :-Da thưa thông thường có vài người nhưng bây giờ chỉ có 2 người thôi ạ. Còn người làm và tài xế họ ở khu phía bên kia.
-Ô… anh và ai vậy?
Tuấn im lặng không đáp. Một lát sau anh ta nói.
-Lát nữa tôi sẽ nói chị Nguyệt nghe. Bây giờ tôi cho người đưa hành lý lên phòng nhé. Sau đó chị nghĩ một lát rồi chúng ta ăn tối tại nhà vào lúc 7 giờ hôm nay.

Tuấn thay đổi cách xưng hô cho bớt xa lạ. Tôi mĩm cười cám ơn. Phòng Hùng và tôi nằm gần nhau. Trong phòng trang trí theo kiểu nhiệt đới dùng toàn màu tươi, chói, nổi rất đẹp. Tranh ảnh cũng tương tự, có những bức nguyên bản do Peter Max vẽ màu sắc rất thích hợp cho vùng nóng bức. Trong phòng hoa lan khá nhiều khiến tôi vô cùng thoải mái.
Tôi có cảm giác như đang đi du lịch chứ không phải đi … làm. Bây giờ là 5 giờ chiều, có lẽ tôi ngủ lấy sức xong rôi xuống gặp họ sau.

Điện thoại trong phòng reng báo tôi dậy. Tuấn lể phép mời tôi xuống nhà. Nhìn đồng hồ là 6:30PM. Như thế tôi có 30 phút chuẩn bị.
Tôi mở va li lấy bộ đồ đẹp nhất mua cách đây 3 năm nhưng chỉ mặc vài lần. Tôi thích mặc váy vì nó hợp dáng đi cao ráo của tôi. Cái váy hồng mỏng có lớp lót bên trong chỉ che ngang gối. Vì lót mỏng nên xi lip đen của tôi có thể thấy lờ mờ.
Loại váy này nếu người khác mặc có thể sẽ bị cho là dơ dáy vì nó khá khiêu khích nhưng tôi mặc nhìn rất sang. Không phải ai mặc cũng giống nhau nên tôi rất tự tin mà mang chúng.
Phía sau lưng là dây cột. Váy từ trên xuống không cần xú chiêng nên nếu nhìn kỹ sẽ thấy hai núm lồ lộ phía sau. Nhất là lúc khi tôi bước đi hai cái tí đong đưa lên xuống nhìn rất sexy. Chồng tôi thích tôi mặc cái này khi đi dạ hội làm không biết bao cặp mắt nhìn như đứng tròng.

Tôi không đeo nữ trang ngoại trừ cặp bông tai Chanel như trong bức hình tôi gởi Tuấn ban đầu. Tôi cố tránh nữ trang càng nhiều càng hay.
Vì theo tôi nữ trang quá đẹp thì người ta chỉ chú ý đến nó mà không chú ý đến người. Tôi rất tự tin về nhan sắc của mình.
Khi tôi bước xuống cầu thang. Tiếng trầm trồ của Hùng vang lên.

-Trời … sao mẹ nhìn giống người mẫu quá… “

Tuấn đứng bên cạnh mặc một bộ đồ rất thể thao trông cũng khá hợp với vóc dáng anh ta. Cặp mắt Tuấn bây giờ không còn che bởi cặp kính đen chăm chăm nhìn tôi có vẻ say mê. Anh ta chớp mắt mấy cái rồi khen có vẻ rất thành thật.

-Tuấn chưa thấy ai đẹp như chị Nguyệt bao giờ.

Tôi cười nhẹ vì đã từng nghe biết bao nhiêu người khen tôi. Chỉ có lời con tôi khen bao giờ cũng làm tôi xúc động. Tuấn và Hùng đứng qua hai bên chờ tôi xuống cùng đưa tay escort dẫn tôi vào phòng ăn.

Trong phòng là một cái bàn dài có thể ngồi ăn đến … 30 người. Loại bàn này tôi chỉ từng biết qua phim ảnh. Chỉ có nhà có phòng lớn thế này mới dùng loại bàn này được. Nó làm bằng gổ thật ghép lại với nhau, bên dưới chân bàn màu hồng quân đỏ chói.
Trên bàn trải khăn trắng mướt và có chừng 10 bình hoa lan trắng thêm đèn cầy vàng được trãi đểu đốt lên trông thật đẹp mắt và lãng mạn.
Đầu góc bàn phía tay phải là 1 người đàn bà lớn tuổi chừng năm mấy sáu mươi, mặc áo dài vàng rất đẹp, thấy chúng tôi bà cúi đầu chào. Tuấn dẫn chúng tôi lại gần và giới thiệu.

“Thưa …. “MẸ” đây là chị Judy Nguyệt và cháu Henry Hùng mà chúng ta từng liên lạc trong mấy tháng qua. Và thưa đây là … mẹ tôi, bà Ánh Dung.”

Tôi sửng sốt nhìn bà ta. Trong đầu tôi không hề nghĩ “HỌ” là 2 mẹ con. Bây giờ tôi có thể đoán chuyện gì đã từng xảy ra trong nhà này và bắt đầu hiểu nguyên nhân tại sao.

Bà Dung lên tiếng với giọng Bắc khá giống Tuấn.
“Chào cô Nguyệt. Rất hân hạnh được gặp cô. Bên ngoài trông cô đẹp hơn trong hình nhiều.”

Tôi cảm thấy hơi bối rối. Tuy những hình ảnh thân mật của 2 mẹ con tôi gởi đi cho những người xa lạ xem không bao giờ tôi nghĩ tôi có thể gặp họ bằng xương bằng thịt. Nhất là họ quá rõ về chúng tôi trong khi tôi chưa biết gì về họ cả.

Tôi lúng túng.
“Dạ .. dạ chào chị. Chị cũng trông còn đẹp lắm … giống như chị của anh Tuấn vậy.”

Bà Dung mĩm cười. Bà ta coi cũng còn khá xinh tuy có lẽ đã gần 60 vì theo Tuấn thì anh ta chỉ kém tôi vài tuổi. Bà còn ngồi nên tôi không biết thân hình ra sao. Nhưng khuôn mặt có lẽ một thời làm nhiều người điêu đứng.

“Hồng nhan đa truân chị Nguyệt ạ. Tôi chỉ ước mong là 1 người đàn bà bình thường như bao người khác. Chị cũng là 1 người đẹp chắc hiểu ý tôi nói gì?”
Giọng nói bà trầm buồn.

Tôi gật đầu nhưng chưa hoàn toàn hiểu rõ ý bà ta. Nếu nói là đa truân thì tôi cũng chưa có phải trãi qua nhiều lần. Sau này chưa biết ra sao. Nhưng 1 phụ nữ kiêu sang xinh đẹp giàu có như bà mà than thở thế này thì tôi rất ngạc nhiên.
Bà bảo Tuấn cho người đem đồ ăn lên. Tuấn ngồi cạnh mẹ và Hùng bên tôi ngồi một góc bàn với nhau. Trong lúc ăn chúng tôi nói chuyện với nhau như người trong 1 gia đình và tôi dần dần hiểu rõ mọi việc thêm.
Ăn uống xong chúng tôi vào ngồi trong phòng khách uống rượu vang đỏ nói chuyện tiếp.

Họ là 1 gia đình có quyền thế tại miền Bắc. Hình như cha Tuấn làm rất cao trong bộ chính trị thì phải nhưng vì xa VN quá lâu tôi không theo dõi thời sự nên cũng không biết ông ta là ai. Nhờ có quyền thế lại biết kinh doanh gia đình Tuấn trở nên giàu có kinh khủng.
Tuy họ không nói rõ nhưng chuyện các quan lớn VN tẩu tán tiền bạc tại Hoa Kỳ và các nước ngoài ai ai cũng biết. Nhưng cái giàu có và quyền uy thế lực cũng đem đến khá nhiều điều không may mà nạn nhân trực tiếp là bà Dung.
Ông chồng sau khi giàu có sinh rửng mở ăn chơi tán mạng lơ là vợ con. Bà Dung không thể nào cạnh tranh nổi với đủ loại gái lớn có nhỏ có trẽ trung xinh đẹp lúc nào cũng bu quanh ông chồng tuy ông ta sức khỏe cũng đã suy kiệt.
Do không chịu nổi các cảnh trái tai gai mắt bà qua Mỹ ở luôn và Tuấn là con trai duy nhất của cả hai, được cha cho qua theo để coi ngó tài sản bên này.

Nói đến đó bà Dung ngừng lại. Nhìn Tuấn với vẻ e thẹn xong quay sang tôi nói nhẹ nhưng không nhìn thằng vào mắt tôi.

“Sau đó vì … cô đơn chị và Tuấn …phát sinh tình cảm với nhau.”

Lúc này có lẽ bà thấy mình đang tâm sự nên đổi cách xưng hô. Tuấn nghe đến đây đang ngồi sát mẹ tự dưng choàng tay sang hông mẹ ôm sát lại. T

trở lại trang chủ
bình luận
[2018-04-28 21:02] Michaelbax:

best canadian pharmacies
trust pharmacy canada
online canadian pharmacy
<a href="http://canadianpharmaciesnnm.com/">northwestpharmacy</a>

[2018-04-28 21:02] Harrybeill:

canada pharmacy no prescription
top rated online canadian pharmacies
legitimate online pharmacies
<a href="http://canadianpharmaciesnnm.com/">canada online pharmacies</a>

[2018-04-28 20:56] TimothyMon:

pharmacy near me
canadian viagra
drug costs
<a href="http://canadianpharmacysilo.com/">canadian pharmacies online prescriptions</a>

[2018-04-28 20:53] Michaelbax:

buy prescription drugs without doctor
global pharmacy canada
prescription cost comparison
<a href="http://canadianpharmacysilo.com/">canadian pharmacy</a>

[2018-04-28 20:50] Michaelbax:

online drugs
canadian viagra
approved canadian pharmacies online
<a href="http://canadianpharmacysilo.com/">canadian pharmacies online prescriptions</a>

[2018-04-28 20:41] Harrybeill:

canada pharmacies
canada drugs
no prior prescription required pharmacy
<a href="http://canadianpharmacysilo.com/">canada pharmacy online</a>

[2018-04-28 20:41] Michaelbax:

canadian rx pharmacy online
top rated online canadian pharmacies
pharmacy drug store
<a href="http://canadianpharmaciescubarx.com/">canada drugs</a>

[2018-04-28 20:36] TimothyMon:

pharmacy canada
trust pharmacy canada
discount pharmaceuticals
<a href="http://canadianonlinepharmacynnm.com/">canadian drugs</a>

[2018-04-28 20:19] Harrybeill:

prescription pricing
canada drugs online
online drugstore
<a href="http://canadianonlinepharmacynnm.com/">canadian cialis</a>

[2018-04-28 20:18] Michaelbax:

canadian pharmacy viagra brand
drugs for sale
cheap canadian drugs
<a href="http://canadianpharmaciesonlinebsl.com/">drugs for sale</a>


viết bình luận

tìm kiếm video :

Quảng cáo
Đăng ký 40k/tuần.



Create wapsite
Giải Trí Người Lớn
Online : 158
Today : 233
Total : 10569
MEKIEP3X.HEXAT.COM
Cần tiền - Dì Tôi

Thưở đó tôi chỉ mới mười lăm tuổi, cái tuổi mới lớn đầy sức sống trong một cơ thể khoẻ mạnh cường tráng. Gia đinh tôi khá giàu có tại Hội An Quảng Nam nên cho tôi ăn uống khá đầy đu, thịt cá ê chề cao lầu hàng bữa. Ba tôi là một võ sư nổi tiếng với tài trị bịnh bằng nội công và bán thuốc Bắc trên con đường lớn nhất thị xã. Tôi được ba dạy võ từ bé lại còn cho tẩm bổ những phương thuốc Bắc gia truyền nên mới mười lăm tuổi mà tôi sức vóc to lớn, thuộc lòng các bài quyền trung đẳng Thiếu Lâm va` cả các môn nhu đạo các thế bẻ khóa tay chân hiểm độc, và đã thượng đài đánh thắng những kẻ lớn hơn mình cả chục tuổi lúc bấy giờ. Vì lo học võ hơn học chữ nên mười lăm tuổi mà tôi chỉ học tới lớp 8 và to con nhất nhì trường Trần Qúi Cáp tại Hội An. Tụi bạn tôi sợ tôi một phép. Thằng nào cũng ton hót nịnh nọt và nhờ cậy mỗi lần cần tôi tháp tùng đi đánh lộn. Tôi nổi tiếng là Dũng Judo dạo đó.

Kỳ nghỉ hè năm 1974 tôi được ba mẹ cho vào Sài Gòn chơi ở nhà người dì ruột em mẹ tôi. Dì tôi năm đó gần bốn mươi. Chồng dì là sĩ quan quân lực VNCH và dượng đã mất 6 tháng trước trong một trận đánh kinh khủng tại Bình Long. Ba mẹ tôi dặn tôi phải săn sóc an ủi dì và chơi với hai đứa bé chỉ mới 8 và 4 tuổi. Tôi thương mấy đứa bé này lắm vì tôi là con một trong gia đình, lần tụi nó về Hội An chơi hè ba năm trước tôi dẫn thằng anh đi tắm sông bắt chim câu cá thật vui. Còn con bé lúc đấy mới 1 tuổi thật xinh và ngộ nghĩnh khiến tôi bồng ẳm cả ngày. Còn dì tôi thì thật dễ thương. Dì giống hệt mẹ tôi nhưng trắng và cao hơn.
Dì rất vui tánh và nơi nào có dì là nơi đó trở nên vui nhộn ngay. Trông dì và dượng thật xứng đôi vừa lứa giữa một cô giáo tiểu học xinh đẹp và một người lính chiến to lớn oai hùng. Nhưng có một điều mà dì hay làm tôi giận là dì hay trêu ghẹo tôi với các cô bé hàng xóm - nhiều cô lớn hơn tôi ba bốn tuổi nhưng đã thích tôi rồi. Ðôi lúc tôi giận dì lắm nhưng khi dì khi cảm thấy hơi quá là dì ngừng ngay và làm hòa bằng cách dẫn tôi đi xem cine hay ngồi đọc Tiếu Ngạo Giang Hồ cho tôi nghe. Tôi học dốt nên đọc chậm lắm! Giọng đọc của dì thật hay, nó trong trẻo chậm rãi làm tôi nghe hoài không chán.

Ðôi lúc tôi nhìn vào cặp môi đang mấp máy của dì thấy nó đỏ rực không cần son mà trong lòng dợn lên một cảm giác kỳ lạ. Tôi không hiểu sao nữa! Tôi hay nằm ôm hông dì nằm trên sàn gạch men mát lạnh giữa nhà nghe dì kể chuyện. Mùi trong người dì và hương bồ kết trong tóc thoang thoảng bay ra làm tôi ngây ngất và nhiều lúc nằm thế ngủ quên lúc nào không biết. Thật êm đềm làm sao! Còn dượng tôi là một người lính tài giỏi. Dượng đi đánh giặc khắp bốn vùng chiến thuật lại thêm là sĩ quan huấn luyện Judo và sình lầy cho sư đoàn Dù oanh liệt thưở nào. Dượng rất thân với ba tôi và cũng thương tôi lắm vì biết tôi thích võ nghệ như họ vậy. Rất nhiều đòn thế của Judo và phương pháp luyện tập là do tôi học được từ dượng mà ra, trong đó có đòn gạt chân ném Okuri-ashi-harai hay thế siết cổ Tsukkomi-jime là tôi rất thuần thuộc. Ngày dượng tử trận tôi như mất hồn, khóc hoài vì nhớ thương ông. Tôi thấy thương cho dì tôi quá, vì dì còn quá trẻ đễ chịu cảnh góa bụa nhu vầy.
Ba mẹ tôi vào Nam đem xác dượng về Nha Trang để chôn vì dượng nhiều khi hay bông đùa thích trở về yên nghỉ giấc ngàn thu nơi quê cũ. Nghe ba mẹ nói dì lúc đấy trở nên buồn bã không còn vui tươi như xưa, dù có hai đứa trẽ lúc nào cũng vô tư vui đùa bên cạnh chưa hiểu rõ sự mất mát lớn lao nhất trong cuộc đời của chúng. Tôi nhất định đi thăm dì và hai đứa em bà con để an uỉ họ dịp nghỉ hè nàỵ.

Mùa hè ở Sài Gòn thật khó chịu. Cái nóng gắt gao bực bội chứ không như ở Hội An nhờ gần biển nên vẫn còn thở được. Tôi đón xích lô máy chạy về đường Trương Minh Giảng vào một ngỏ hẻm gần trường đại học Vạn Hạnh. Tôi đi kỳ này không báo cho gia đình dì biết. Ðường xá ở Sài Gòn tôi tương đối khá rành vì đã từng ở đấy mấy mùa hè trước đây. Cũng con hẻm cụt này đường ổ gà lởm chởm đầy nước sau những cơn mưa rào bất chợt. Chiếc xích lô máy gầm gừ nhồi tôi lên xuống muốn văng ra khỏi xe. Tới nơi tôi xuống xe trã tiền xong đứng bấm chuông trước cái cổng sắt hen rĩ sét. Thằng cu Hải chạy ra.
"Ông hỏi ai ?
Nó nhận không ra tôi vì đã hơn ba năm không gặp. Tôi mỉm cười.
"Anh Dũng nè Hải. Má có nhà không em?"
Thằng Hải ngờ ngợ nhìn tôi một lát rồi reo lên chạy vào trong nhà. Một lát sau nó và một người đàn bà bồng một đứa bé bước ra. A, dì tôi đây rồi. Ðã lâu không gặp nhưng cái dáng cao cao của dì không làm sao tôi quên được. Cũng làn da trắng xanh, mái tóc dài ngang vai và dù đã đứng tuổi mà còn xinh đẹp như thời còn con gái. Chỉ có nụ cười quen thuộc trên môi là không còn mà thay vào đó là một vẻ buồn xa vắng nhìn đến nảo lòng. Nhưng dì cũng nhoẻn miệng cười khi thấy tôi. Dì bỏ con bé trên tay xuống mở cổng.
"Dũng con! Sao con đến không báo trước cho dì biết."


Tôi đẩy cổng bước vào ôm chặc dì. Lúc này dì chỉ đứng ngang cằm tôi chứ không như ba năm trước tôi chỉ cao tới mắt dì. Dì ôm tôi. Bộ ngực dày mềm mại ép vào phía bụng làm cấn cấn rợn rợn. Tôi hít mạnh mùi hương quen thuộc trên tóc dì. Tôi nhớ mùi hương này quá. Mùi hương nhẹ nhàng đem lại biết bao kỹ niệm ngày xưa. Dì bỗng đẩy tôi ra đứng nhìn tôi từ trên xuống dưới.
"Con mau lớn qúa Dũng à. Bây giờ cao không kém gì Dượng cả."
Dì bỗng ngưng lại khi mới nhắc đến Dượng. Tôi biết dì nhớ lại Dượng Tuân dù ông mất đã hơi lâu. Tôi vội vàng nói.
"Dì ơi, má con có ít quà cho dì và mấy em nè."
Tôi đem rất nhiều sảm phẩm miền Trung cho gia đình dì. Nào kẹo mạch nha, đường phèn Quảng Ngãi, thanh trà Huế, mắm sò Lăng Cô, v.v.. và đồ chơi làm bằng tay cho hai đứa bé bày ra đầy cả căn phòng khách nhỏ xíu. Nhìn hai đứa bé lăng xăng cười đùa vui vẻ, tôi liếc sang dì bỗng thấy dì đang nhìn tôi chăm chú. Dì cúi mặt xuống khi thấy tôi bắt gặp dì nhìn trộm. Sau này tôi mới biết vì tôi tướng tá cao lớn như dượng và trong nhà không có đàn ông đã lâu nên sự hiện diện của tôi làm dì nhớ lại ngày xưa mỗi khi dượng đi phép về thăm nhà. Tôi hỏi.
"Sao vậy dì? Mặt con dơ lắm sao?"
Dì bật cười.
"Ừ. Dơ lắm, xấu lắm. Như Lệnh Hồ Xung vậy đó."
Tôi đỏ mặt. Mỗi khi dì nhắc tới Lệnh Hồ Xung là trước đây tôi hay giận lẩy vì con nhỏ học hơn tôi hai lớp bên cạnh nhà có biệt hiệu là Doanh Doanh. Con bé này hay kiếm cớ đi mua cam thảo để sang nhà kiếm tôi mà tôi cứ né. Nhưng lúc này tôi không còn giận dì mà tôi cũng cười theo.
"Hi hi. Dì nhắc con mới nhớ. Con nhỏ Doanh Doanh lấy chồng tháng rồi. Nó khóc lóc bên nhà với ba má con. Nhà nó gả nó làm vợ nhỏ cho ông Tàu già ở đầu phố."
Dì cũng cười.
"Thì tại nó thương con đó mà."
Tới đây thì tôi quê lắm vì tôi chưa biết thương ai bao giờ. Ðôi khi tôi cũng không hiểu tại sao mấy cô gái cứ tặng thơ tặng quà cho tôi túi bụi mà tôi cứ dửng dưng không rung động. Nhiều cô phải công nhận là đẹp não nùng như các nữ hiệp trong phim Tàu . như con bé Tiểu Thanh con cha Tàu già lấy con nhỏ Doanh Doanh chẳng hạn. Tôi đôi lúc cũng thắc mắc vì không biết tại sao mình không ưa được ai. Khi cố vẽ trong óc một khuôn mặt của một cô gái nào mà có thể sánh vai đi chơi dọc bờ sông Thu Bồn thì lạ thay khuôn mặt của dì hiện ra mồn một. Tôi bỗng buộc miệng.
"Nhưng con chỉ thương dì mà thôi!"
Tôi nói không suy nghĩ. Chẳng rõ cái gì làm tôi nói thế. Chúng tôi bổng im lặng không nói gì thêm. Rồi dì nhìn tôi dịu dàng nói.
"Dì biết con thương dì như con thương má con. Dì cũng thương con lắm."
Dì bước đến ôm mặt tôi trong hai bàn tay mát rượi. Những ngón tay dài nhỏ vén tóc trên trán tôi và hôn nhẹ trên trán rồi đứng dậy.
"Ði vào trong nhà thay đồ rồi tối nay dì dẫn đi ăn đầu cá lóc quấn bánh tráng ngon lắm. Nhanh lên nhé vì đông đợi lâu lắm."



Ðêm trăng

Chẳng biết gì làm tôi thức dậy, cái nóng đêm hè ở Sài Gòn hay vì tiếng động phía sau cửa sổ? Là con nhà võ tôi rất nhạy với tiếng động. Tôi ngồi dậy. Ánh trăng chiếu xuyên qua cửa sổ thật sáng. Tôi nghe tiếng bước chân và tiếng lục đục của ai. Chẳng lẽ ăn trộm? Vậy thì mày tới số với ông rồi mới chọn ngày ông tới đây mà ăn trộm. Tôi len lén thò đầu nhìn qua góc cửa. Mắt ước lượng chiều cao thành cửa để bay ra ngoài. Hai con mắt tôi bỗng trợn to lên. Dì tôi! Phải! Ðúng là dì! Dưới ánh trăng thân hình dì trắng toát lồ lộ bên cái giếng nước sau vườn. Tôi không tin được mắt tôi. Tôi đưa tay lên dụi mắt và bấu vào mình để chắc rằng mình không mơ. Khi biết chắn thế tôi hoảng hồn hụp đầu và nằm xuống. Tim tôi đập thình thịch.


Trời ơi! Sao ghê thế này? Cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rỏ cái dáng ẻo lã khêu gợi của dì trong đêm hôm đó. Tiếng dội nước vang lên cho tôi biết dì đang tắm. Có lẽ vì trời quá nóng chăng? Trong người tôi một niềm bức rức khó tả. Tôi nằm trằn trọc khi tiếng nước vẫn dội đều. Không dằn được nữa tôi ngồi dậy. Lại len lén vì sợ dì bắt gặp, tôi nhô đầu lên. Tim tôi đập to đến nỗi có lúc tôi sợ dì nghe được nên lại thụp xuống. Tôi ngồi lên thụp xuống cả ba bốn lần trước khi chắc chắn là dì không để ý tôi mới yên tâm ngồi ngắm dì khỏa thân tắm dưới ánh trăng . "Dì đẹp quá dì ơi! Cho đến bây giờ con cũng không quên được thân hình kiều mỵ của dì trong đêm hôm đó." Dì tôi đẹp quá. Dì đẹp gấp trăm lần con bé Tiểu Thanh! Không có gì có thể tả được cái đẹp vô biên này. Nó vượt không gian và thời gian và nó mở mang cho tôi một chiều hướng mới, một khía cạnh mới trong cuộc đời làm người và ảnh hưởng rất nhiều trong cuộc sống tôi sau này.


Dì cầm gàu đưa lên dội nước trên làn da trắng muốt. Dì đưa lưng về phía tôi. Làn da ướt đẩm lấp loáng ánh trăng làm dì càng đẹp thêm bội phần. Tôi say mê nhìn ngắm. Tôi thấy rất rõ làn da không một hạt mụn của dì. Cặp mông rắn chắc thật khiêu khích. Dì không biết có người nhìn lén nên vẫn tự nhiên. Dì xoay người lại. Cặp nhũ hoa đầy đặn hãy còn săn chắc chìa ra nhọn hoắc. Tôi đưa mắt nhìn xuống dưới. Một vùng biển đen như cuốn hút cả hơi thở làm tôi choáng ngợp. Cặp đùi dài thon thả trắng muốt thả dài từ chốn đó. Tôi trân cứng, môi mím chặt, hai tay bám thành cửa như sợ nếu thả ra tôi sẽ té nhào. Trời ơi! Trời ơi. Tôi cứ kêu lên trong đầu như thế không biết bao nhiêu lần. Dì bổng ngẩng đầu lên và ... thấy tôi. Dì hơi hốt hoảng thả gàu ra lấy tay che ngực và vùng biển đen tội lỗi.


Chết tôi rồi! Nhưng không biết gì làm tôi ngồi yên vẫn nhìn dì trân trối. Môi dì mấp máy gì tôi không nghe tiếng được tiếng còn. Hình như là "con đi ngủ đi đừng có nhìn dì như vậy" thì phải. Tôi không nghe, mà có nghe chăng nữa thì lúc đó tôi cũng làm bộ không nghe. Tôi vẫn nhìn dì, mắt mở lớn, hai tai nóng bừng và tim càng đập mạnh hơn. Dì có lẽ không biết làm sao nên đứng thế ngường ngượng. Một lát sau không rõ tại sao dì tủm tỉm cười ... và bỏ tay xuống, buông thả không ngại ngùng mắc cở nữa (với cháu ruột của dì.) Dì lại tiếp tục tắm như lúc trước. Lần này thỉnh thoảng dì lại ngẩng đầu nhìn lên như coi tôi có còn chổ củ. Tôi lúc này như người đang ở trên mây. Dì đã biết tôi nhìn lén dì đang tắm mà chẳng la rầy mà trái lại còn đứng tắm cho tôi xem. Tôi sướng lắm. Tôi thấy tôi hạnh phúc quá. Dì có lẽ tắm đã xong nhưng vì thấy tôi còn nhìn (hay vì trời quá nóng) nên dì đứng tắm lâu hơn. Tim tôi đã đập lại bình thường nhưng phía dưới người tôi cồm cộm căng cứng. Dì thong thả bước lại gần cửa sổ vẫn không gì che đậy.
"Con hư lắm nhé. Ði ngủ đi."
Rồi dì lại cười
"Lần sau mà còn nhìn trộm là dì phạt đếch vào mông năm roi đó."
Tôi lại thấy xấu hổ. Không dám nhìn thẳng vào người dì nữa tôi dạ mấy tiếng luýnh quýnh nằm xuống giường. Tôi nằm xuống trằn trọc không ngủ được. Hình ảnh và thái độ của dì đã ám ảnh tôi, bấy giờ và mãi mãi về sau

Buổi Sáng

Ngọn đèn dầu đã cạn
Nhưng đêm vẫn vô cùng
Lòng tôi như vô hạn
Trên ngực nàng thanh xuân

Nguyên cả đêm không ngủ được, tôi phải ngồi tập thiền theo cách chỉ dẫn của thân phụ để xóa tan tấm thân vệ nữ trắng nỏn của dì. Thông thường tôi chỉ cần năm phút là nhập định mà nay có đến hơn nửa tiếng mà hình bóng dì cứ lởn vởn trong đầu. Rốt cuộc tôi phải trở lại nguyên tắc căn bản đếm hơi thở để từ từ đi vào vô thức. Khi tôi xả thiền thì trời đã mờ sáng và ngay lập tức hình ảnh dì lại xuất hiện như một bức tranh ăn sâu vào trí nhớ. Không làm sao xóa tan nét gợi cảm của dì được, tôi bước ra sau vườn để tập thể dục và đi mấy đường quyền Thiếu Lâm cao đẳng mới học được từ thân phụ. Khi xong bài quyền mất chừng một tiếng đồng hồ tôi bắt đầu chậm lại để lấy hơi thở. Bổng tôi nghe tiếng gọi của dì từ nhà bếp.
"Dũng ơi! Vào đây dì làm đồ ăn sáng con nha."


Tiếng trong trẻo của dì vang lên làm tôi thót ruột lại. Cảm giác này giống như lúc lên võ đài lần đầu khi ba tôi cho tôi đọ sức với lò võ Huỳnh Sơn nữa năm về trước. Nghĩ cũng lạ. Tôi không biết cảm giác này là sợ hay là kích thích nhưng tôi chỉ biết chắc là tôi thích nó. Tim tôi lại đập thình thịch và mồ hôi đã ướt đẫm trên người lại chảy ra đầm đìa trên trán.
"Con vào ngay thưa dì. Con phải thay đồ đã."


Tôi đáp nhanh và chạy vào phòng lấy khăn lau sơ và thay quần đùi mới. Vì còn nóng trong người sau khi mới tập thể dục xong nên tôi ở trần như thế bước vào phòng ăn (cũng là phòng bếp) nhỏ xíu như cái lổ mũi. Sáng nay dì có vẻ vui hơn hôm qua. Mái tóc dài búi cao trên cổ, dì đang làm bánh mì trứng opla cho tôi và hai dứa bé, trông dì xinh đẹp kiêu sa làm sao!
Tôi vẫn chưa dám nhìn thẳng vào dì vì mặc cảm phạm tội tối đó. Dì cũng thế nhưng dì tự nhiên hơn tôi nhiều, khi biết tôi còn mắc cở. Dì vẫn chưa nói thêm tiếng nào và tôi cũng thế. Hai chúng tôi như cùng ngượng ngùng, như hai đứa bé biết mình làm điều gì sai trái vẫn còn giữ kín trong lòng nên vụng về che dấu dầu đã hơi hiểu nhau. Tôi cảm thấy xốn xang khi thấy nét bẻn lẽn của dì khi mỗi lần tôi lấm lét nhìn qua. Dì bước lại gần đặt diã trứng có đến 6 cái trứng gà và vẫn dịu dàng như bao giờ.
"Ăn đi con. Dượng cũng hay ăn nhiều trứng lắm đó nghen. Dượng hay bảo với dì là người luyện võ cần rất nhiều chất đạm."
Ăn xong rồi đi chợ Tân Ðịnh với dì để mua thêm trái cây và thịt bò về làm cho tụi con."

Dì âu yếm nhìn tôi khi tôi mặt còn đỏ bừng vì sau khi hoạt dộng và lẫn xấu hổ. Bàn tay dì cầm cái khăn tay nhỏ nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán tôi. Tôi bỗng dưng cảm động quá. Tôi ngồi nhắm mắt lại khi dì thấm nhẹ những giọt mồ hôi. Ước gì được như thế này vĩnh viễn, tôi chợt nghĩ. Bàn tay dì bổng ngưng la.i rồi dì dùng các ngón tay vuốt ve trên khuôn mặt tôi. Tôi rùng mình. Những ngón tay dài thuôn thả của dì mơn trớn trên má trên mũi và từ từ dần xuống cổ và hai bờ vai rộng. Dì vuốt ve vai tôi một lát trước khi nắn bóp trên đó. Những ngón tay trơn tru bò trên vai và cổ làm người tôi bổng mọc ốc và khoái cảm thoải mái nhẹ nhàng từ từ đi đến. Tôi bổng rên lên một tiếng khẻ.
"Ơ...hhhh..."
Dì ngưng lại hỏi.
"Con có sao không?"
Tôi không đáp chỉ lắc đầu lia liạ để dì yên tâm. Các ngón tay dì lại hoạt động tiếp và từ từ đến trên ngực tôi. Cặp vú căng nhưng mềm mại của dì cọ sát vào lưng tôi khi dì choàng tay ra phía trước xoa hai bàn tay ngọc trên ngực. Dì ôm sát tôi chặt hơn, hai bàn tay di động nhanh hơn, xoa bóp vuốt ve. Mặt dì lúc này vùi sâu vào tóc tôi trong khi tôi đang đê mê trong hạnh phúc.
"Anh Tuân ... anh Tuân ơi."
Dì bỗng thốt tên của dượng lên. Tôi ngồi sững sờ nhưng tôi hiểu rất nhanh dì nhớ đến dượng và tôi là người đã làm dì như thế. Tôi chỉ biết xúc động quá độ khiến tôi đứng dậy, xoay người và ôm dì vào lòng. Nước mắt tôi chảy quanh lăn dài xuống má.
Tiếng nấc dì vang lên.
"Dì nhớ dượng quá con ơi."
Chúng tôi đứng đấy ôm nhau khóc. Khóc thật lâu như ngày đầu tôi nghe tin dượng mất. Ðôi lúc tôi tự hỏi tại sao chiến tranh lại xảy ra để cướp đi các người tôi thương quí nhất trên đời? Tại sao dân tộc ta phải trãi qua những khốn khổ tàn nhẫn như thế? Có phải chỉ vì mộng thế giới đại đồng huyển hoặc hay vì lòng tham quyền lực của một số ít người đã xô đẩy dân tộc tôi vào hoàn cảnh cực kỳ đau khổ như gia đình của dì tôi bây giờ? Tôi thấy nước mắt dì thấm vào ngực tôi. Tôi để cho dì khóc lặng lẽ một lát và bỗng dưng tôi cúi xuống nâng mặt dì lên liếm vào mắt và má dì. Tôi liếm sạch các dòng nước mắt như muốn xóa tan đi đau khổ trong lòng dì và cũng của chính tôi.

Tôi thấy người dì rung bần bật. Tay dì bấu chặt trên lưng tôi. Tôi cũng run không kém nhưng tình thương của tôi cho dì đã làm tôi quên tất cả. Tôi liếm lên cặp mắt đẹp như hồ thu, trên sóng mũi cao kín đáo, trên hai gò má hơi cao đầy đặn của người đáng lẽ phải được hưởng hạnh phúc lâu bền ... và trên cặp môi mọng đỏ như thoa son của dì. Dì xiết tôi mạnh hơn. Cặp môi dì hé ra và ngậm lấy đầu lưỡi tôi. Răng tôi ê lại, lưỡi tê tái khi các giác quan đều
biến sạch ngoại trừ xúc giác và vị giác. Mắt tôi bổng mờ và hai tai điếc đặc đi khi dì cho tôi biết thế nào là hôn giữa hai người khác phái. Tôi không biết thế này là sai luân lý, là loạn luân, là một tội mà xã hội không bao giờ tha thứ. Nhưng tôi biết làm sao? Tôi chỉ biết tôi đang thương dì bằng một mối tình mà còn sâu đậm hơn cả tình thương tôi có cho ba má tôi. Không biết nữa! Tôi rõ dì đang hôn tôi chứ không phải đang hôn dượng, nhưng tôi vẫn không khó chịu dù dì có tưởng tượng tôi là dượng chăng đi nữa.


Tôi chỉ muốn mang lại hạnh phúc cho dì dù phải làm bất cứ điều gì. Dù là có thay thế... dượng cho dì. Tôi say mê hôn dì như là một đứa bé mới ăn kẹo lần đầu. Tôi riết mạnh dì trong tay, miệng ham hố nút cái lưỡi mềm mại uốn éo trong miệng. Phía dưới tôi cương cứng cọ vào phần bụng mềm mại của dì. Nụ hôn thơm ngát còn đọng trên đầu lưỡi chưa tan nhưng dì đã dừng lại. Mặt mày đỏ bừng, hơi thở hổn hển và dì đẩy tôi ra.
"Thôi con. Cho dì xin."
Tôi chưa kịp hoàn hồn thì dì đã rời vòng tay và giọng nói dì còn xao động
"Ăn sáng đi con. Ðể dì lên đánh thức hai đứa nhỏ dậy."
Dì bỗng chồm lên hôn vào má tôi và như một cô gái mới biết yêu bẽn lẽn chạy nhanh vào trong phòng

Tôi ngồi đợi đã lâu. Ngo.n đèn neon ngoài giếng đã tắt khi ánh trăng từ từ xuyên qua những ngọn cây. Tôi yêu trăng nhưng chưa bao giờ mong đợi như đêm hôm nay. "Trăng ơi, ta đợi mi hơn gì hết. Ðến nhanh lên nhé, nhanh lên đi mà." Tôi nhìn lên đợi bóng trăng qua cửa sổ. Rốt cuộc rồi nó cũng đến, ánh trăng sáng ngời của đêm rằm phủ xuống tràn ngập thấy rõ bàn tay đang run run của tôi trên thành cửa. Tiếng cửa sau cọt kẹt mở ra. Tôi nhỏm dậy, không chờ được nữa tôi nhún mình nhảy qua cửa sổ như một con mèo. Tiếng dì giật mình la lên.
"Trời ơi!! Dũng! Con làm gì mà như ăn cướp thế? Làm dì hết hồn à!"
Dì đưa tay chận ngực, mắt mở lớn nhìn tôi trách móc có vẻ hờn dỗi. Tôi ấp úng.
"Con đợi dì nãy giờ lâu quá. Con xin lỗi dì."
Thấy vẻ sợ sệt của tôi dì bật cười bước tới nắm tay tôi.
"Dũng con. Chuyện gì cũng phải từ từ. Dì bảo tối nay tắm cho con là dì sẽ tắm. Dì định ra giếng múc nước vào bồn để sẵn rồi mới gọi con. Ðừng nôn nóng quá nha."
Dì kéo tôi lại gần giếng, tay với lấy cái gàu định múc nước giếng lên. Tôi dằn tay dì dành lấy.
"Dì để con ."

Cái bồn chứa nước do dượng làm để trữ nước khi cần, đã cạn. Có lẽ vì yếu đuối nên dì không thể đổ đầy được. Tôi ra sức trong hơn nửa tiếng thì xong. Dì đứng cạnh xem tôi làm việc , đôi mắt phượng như thôi thúc tôi làm hăng hơn bao giờ. Tôi buông gàu đứng thở. Cái áo lót ướt đẫm mồ hôi vì đêm hè nóng bức và "lao động là vinh quang" nhơm nhớp khó chịu. Dì kéo cái ghế đẩu gần bên bảo tôi ngồi xuống. Dì cởi áo tôi ra khỏi đầu, bàn tay mềm mại lần nữa lại xoa trên người tôi.

"Con khỏe thật Dũng à. Ngày xưa dượng gần cả tiếng đồng hồ mới làm đầy bồn. Ngực sao chắc thế này!"
Những ngón tay nhột nhạt của dì làm tôi muốn rúm người lại, nhưng thích lắm. Dì ngồi xuống lấy tay cầm mép quần đùi của tôi, mắt nhìn lên. "Con cho dì cởi quần ra nhé." Tôi run rẩy, nhắm nghiền hai mắt lại, hai tay níu thành ghế nhổm người lên. Cái quần tụt xuống và . lần này tới phiên tôi hoàn toàn trần truồng trước mặt dì. Tôi nghe tiếng dì thở hắt ra: "A ..." Thì ra phân dưới của tôi đã cương cứng sừng sựng chỉa ra ngay trước mắt dì. Tôi hé mắt ra thấy dì đứng nhìn "nó" miệng há hốc , ấp úng: "Dũng . Dũng. Con , con. to quá."


Tôi đâu biết thế nào là to hay nhỏ. Tụi cùng lớp thì thằng nào thằng nấy lùn xịt, mỗi lần ở truồng tắm sông tụi nó bu quanh để "chiêm ngưỡng" nó, đôi thằng còn xin cầm thử mà bị tôi trừng mắt đuổi đi. Còn mấy khi tôi biết đến của người lớn! Có chị Tuyết người làm một lần vào tháng trước, thấy tôi ở truồng mà chị ta cứ đứng đấy nhìn không chịu đi bị má tôi bắt gặp mắng thậm tệ "đồ cái thứ đàn bà có chồng thấy con trai như mèo thấy mỡ." Tôi vô tình chẳng để ý gì dù đôi lúc thấy chị tỏ vẻ săn sóc tôi hơn "kể từ dạo ấy". Tôi nghe dì nói ngượng chín người vội lấy tay bụm lại. Dì kéo tay tôi ra.
"Ðể dì xem. Trời đất ơi. Mới 15 tuổi mà kinh khủng dậy?"
Dì đứng nhìn nó như bị thôi miên một lát sau mới nhìn tôi cười vẻ lẳng lơ.
"Dì tắm cho con bây giờ nhé."

Rồi dì đứng dậy tự động cởi áo ra. Tôi ngồi đó nhìn dì ruột tôi biểu diễn một màn thoát y vũ có một không hai mà hiếm ai có diễm phúc được hưởng như tôi. Dì vừa cởi áo quần vừa nhìn tôi cười rất tự nhiên. Khi dì hoàn toàn không che đậy thì tôi không nhịn nỗi nữa bèn ôm choàng lấy dì dúi đầu vào cặp vú đầy đặn. Da thịt dì mát rượi. Vú dì chắc, to, êm ái như . gì. Dì để yên cho tôi ôm ấp, hai tay tôi xoa mạnh trên cặp mông chắc nịch của dì. Dì kéo đầu tôi qua rồi . chìa vú cho tôi ngậm (nếu tôi biết bú vú mà sướng thế này thì ngu dại gì mà lớn lên!) Tay kia chụp cái vú còn lại. Hai đầu vú sượng cứng ngắt lại như hai hạt dẽ, tôi mút chùn chụt say mê cho đến khi dì nhẹ nhàng kéo miệng tôi ra. Dì thì thầm. "Ðể dì tắm cho đã nhé."


Mắt tôi mở lớn hết cở như nuốt sống lấy dì khi dì tưới nước lên mình tôi, cho tới khi dì bắt đầu kì cọ thì tôi mới nhắm nghiền mắt lại, tận hưởng. Hai bàn tay dì đi khắp lên người từ đầu đến chân, từ ngoài vào trong tận hang cùng ngõ hẻm trên mình tôi. Lúc dì đứng phía sau cọ vú trên lưng hai tay đặt lên phần cứng trước mình thì tôi bắt đầu cứng người lại, nín thở. Bàn tay dì mát rượi cầm nắm lấy ., vuốt ve, kéo lên kéo xuống ít cái .."Ah. Dì.. D.." Một làn nước trắng đục giựt bắn vụt ra từ chổ đó, vừa hết làn này tiếp đến làn khác. Dì tiếp tục kéo nó và tôi tiếp tục bắn ra có lẽ đến cả chục lần không ít. Tôi rú lên nữa."Aggggggghhhhhgggg. Con .. sướng qu...dì ơi." Tôi nhìn các luồng nước bắn ra không hiểu tại sao, nhưng cái sướng lại kinh khủng thế này! Người tôi quíu lại. Tay vòng ra sau lưng ôm dì thật chặc không thì sẽ té ngay.


Tất cả những dồn nén từ hôm qua đến giờ được dịp bùng nổ, không nhịn được. Dì hôn hít trên vai trên cổ tôi. Lần đầu tiên trong đời tôi biết thế nào là khoái lạc, là xuất tinh, là . "ra". Lại do chính dì ruột tôi làm cho. Hai đầu gối tôi rung lẩy bẩy. Dì buông "nó" ra bước đến trước mặt ôm tôi vào lòng thì thào."Dì đây, dì đây!" Tôi ôm dì và ứa nước mắt. Tôi sung sướng, sướng quá chứ chả là gì cả. Tôi thầm cảm ơn dì. Cảm ơn dì đã cho tôi biết thế nào là yêu đương, là khoái lạc. Cảm ơn dì đã biến tôi từ một cậu bé chỉ mê đánh lộn nay biết lạc thú của mùi vị da thịt đàn bà - nhất là từ một người đẹp dễ thương mũm mĩm kiêu sang như thế. Tôi muốn ôm dì mãi trong tay như thế này. Dì lấy nước giếng rửa ráy chổ đó tê tê lạnh lạnh thật là thú vị, như một người vợ hiền săn sóc cho chồng. Khi dì đã tắm cho tôi xong tôi vẫn chưa muốn hết nhưng dì lại bảo. "Ðến phiên con tắm cho dì đó." Dì đứng thẳng lên âu yếm nhìn tôi cười. Cặp mắt phượng long lanh tinh nghịch.


Tôi thích nụ cười của dì vô cùng. Khi nào thấy dì cười là tôi biết ngay dì đang hớn hở trong lòng. Tôi cũng làm y hệt như những gì dì đã làm cho tôi, chỉ có lâu hơn. Học thì dốt nhưng bắt chước thì tôi giỏi vô cùng. Da thịt dì trơn như mở, nhất là trên lưng, bắp chân và hai trái vú. Khi tôi run run đưa tay xuống phía vùng biển đen bí mật, dì bổng nhắm mắt lại thân hình hơi khuỵu xuống ôm chặc cổ tôi. Chân dì hơi dạng ra để tôi vụng về tìm kiếm, mò mẫm, lục lọi, học hỏi. Chỉ thấy phía dưới dì càng lúc càng trơn truột và tiếng thở dì trở nên gấp gáp. Tôi tiếp tục vuốt ve mơn trớn và dì càng lúc càng uốn éo nhanh hơn. Dì rên lên. "Ô . ô . ..." Thình lình dì kéo đầu tôi xuống ngậm miệng thè lưỡi đút vào trong , hai đùi dì riết kẹp cứng và người trân lên. Tôi để tay như thế - hai ngón đã lọt vào trong người dì thấy sâu thăm thẳm. Dì giật nẩy lên mấy cái. Bàn tay tôi ướt đẫm nước nhờn. Dì cầm tay kéo ra. "Bế dì vào trong đi con." Dì hổn hển ra lệnh cho tôi. Tôi xốc thân hình lỏa lồ của dì lên dễ dàng như xách thằng Hải. Nhẹ như bông gòn, mát lạnh. Dì ôm cồ tôi, cặp mắt yêu thương nhìn tôi cuồng nhiệt.

Vầng trăng vằng vặc sáng ngời
Ðêm đen nuốt ánh trăng vàng hở hang
Bâng khuâng da thịt ngỡ ngàng
Cơn mê lạc phách rộn ràng cho nhau

Dưới cửa sổ tôi đặt dì nằm xuống trên chiếc giường ngủ của dì với dượng, ngắm nghía. Ánh trăng chiếu rõ từng ly trên da thịt dì. Dì tôi đẹp quá. Tôi còn cảm thấy hơi ghen tức khi phải kể lại cho người khác nghe về cái đẹp kỳ lạ của dì và chuyện chúng tôi. Da dì trắng đến thấy lạnh. Như ánh đèn neon ngoài vườn. Mái tóc dài ướt xõa tung ra trên mặt gối có thêu hai con chim uyên ương rỉa lông trên cành trúc (quà ba má tôi tặng dì và dượng lúc mới lấy nhau. ) Hai bầu vú to lớn của dì nằm hơi trễ xuống vì sức nặng của chúng. Một nút ruồi son nằm kế trên núm vú bên phải. Hai đầu vú săn cứng lại, chờ đợi, mời mọc. Tôi cúi xuống hôn và bú miên man. Dì lại bắt đầu cất tiếng rên rĩ. Tiếng rên như đoạn như tục của dì cho tôi biết tôi đang làm đúng: " Con, ..a.... a .a ." Dì kéo đầu tôi vào sát hơn, bắt tôi bú như dì từng cho thằng Hải và bé Quyên hay . dượng trước đây. "Ðừng bú mạnh quá con." Nhưng bây giờ hai bầu vú này là của tôi, không của một ai khác cả. Không ai có quyền được chạm tới chúng- và tôi sẵn sàng đổi mạng để bảo vệ quyền tư hữu này.

Tôi lại đưa tay xuống dưới, hai chân dì đã mở rộng ra từ lúc nào - trong tư thế hiến dâng chờ đợi. Tôi sung sướng quá. Có ai làm cho tôi sung sướng như thế này đâu? Chưa ai và sẽ không một ai! Tôi xoay người dì lại, cho ánh trăng chiếu thẳng vào đó, để nhìn của dì rõ hơn. Ánh trăng chênh chếch chiếu vào. Những giọt sương óng ánh đọng trên vùng biển đen bí mật thưở nào giờ tôi đã rành rỏi. Tôi vuốt ve bãi cỏ đen êm như nhung và nhẹ nhàng vạch ra tìm hiểu. Ðóa mẫu đơn nở rộ ra trước mắt tôi, ở giữa tối câm dù ánh trăng thật sáng. Dì thò tay nắm chặc phần cứng của tôi, xiết mạnh mỗi lần tôi đụng chạm đến viên đá nho nhỏ nhô lên tiếp giáp giữa hai cánh hoa dày. Tôi nhìn thật kỹ vì sợ không còn có dịp này nữa. Những cánh hoa dày mỏng đỏ rực mềm mại êm ái. Phần dưới cuống hoa với lổ sâu hun hút. Con sao biển nhỏ xíu dưới đó nữa màu nâu nhạt thoi thóp.

Tôi muốn tôi không bao giờ quên bất cứ chi tiết nào trên cơ thể dì. Tôi lại dè dặt đút tay vào trong người dì, nóng hổi, ướt nhẹp. Một, hai, rồi ba ngón dề dàng, vì nước nhờn ở đâu ra thật nhiều, dầu chật cứng. Ði sâu tôi thấy càng cứng phía trên và mềm phía dưới giống như một hình nón lớn ra bên trong. Dì để mặc tôi làm gì thì làm không chút chống cự hay phản đối. Khi tôi quay đầu lại nhìn, thấy dì nhìn xuống nhu mì, say đắm. "Lại đây con." Dì kéo tôi lên nằm trên người. Hai chân dì vòng qua quặp trên mông tôi. Nhúc nhích vài lần tôi cảm thấy tôi bị lún vào trong một vòng đai nóng ướt thật chặc. Bản năng khiến tôi nhô người tới tiến sâu vào trong. Dì rên lên. "A a a..." Tôi không tiến vào thêm được, vòng đai lại co bóp mơn trớn khiến tôi kéo người ra. Dì giữ chặc không cho tôi kéo hết ra ngoài, người ưỡn lên buộc tôi phải đẩy xuống. Sau vài lần thì tôi hiểu ý dì và chính bản năng của mình.

Tôi càng lúc càng thuần thục, càng nhấp nhô trên người dì đều và nhịp nhàng hơn, không vôi vã, không nôn nóng. Tiếng rên dì càng lúc càng to. "Ô, a., ô .. Con .. Con . dì ..dì .. thích ....." Bàn tay dì cấu mạnh trên lưng tôi đau nhói. Tôi tăng nhanh tốc độ, có một cái gì tưng tức phía dưới làm tôi phải làm sao thả nó ra ngoài. Tôi muốn được cảm giác tuyệt vời như khi nảy ngoài kia. Tôi đâm vào người dì mạnh hơn, sâu hơn. Ðè nghiến dì như muốn dì tan ra thành bột. Tiếng rên rĩ của dì và tiếng thở hổn hển của chúng tôi cọng thêm tiếng thành giường kẽo kẹt tạo ra một âm thanh lạ lùng man rợ. Dì quằn quại dưới người tôi mỗi lúc mỗi nhanh. Tiếng dì đứt khoảng: "Con . ơi! Con . con làm .làm.. dì . sướng qúa. Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa" Dì bổng rít lên, tay bấu mạnh đến bật máu trên lưng tôi. Hai chân xiết chặc trên mông, nẩy, hẩy liên tục. Mắt dì nhắm nghiền, trán nhăn lại như đau đớn vì khoái lạc cực độ đi đến không hảm được. Cảm giác lúc tắm lại đến với tôi thật bất ngờ khi các bắp thịt phía dưới của dì không ngới co giật liên tục bóp nắn của tôi. Vừa khi lưởi dì thọc sâu vào tai thì tôi hết kềm giữ nổi.

Như con ngựa sút cương bung ra, tôi ." nắc" thật mạnh hơn chục cái cuối cùng vào đóa hoa mẫu đơn đang tơi tả, bầm dập, trút cạn hết tinh lực tuổi trẽ vào trong bụng dì. Tiếng tôi gào to lên trong đêm thanh vắng: "Ahhhhhhhhhgggggggggggggrrr." Tiếng thành giường kêu rầm rập dữ dội bổng bất thần ngưng lại. Không gian lại im lặng. Tôi nằm lã ra trên bụng dì, mệt nhừ, sung sướng, thỏa mãn. Và dì cũng thế, mắt dì nhắm lại, đầu nghiêng trên mặt gối, hình như không còn biết gì. Tôi nằm lăn đùng ra bên cạnh dì nằm thiếp thật nhanh. Lúc gần sáng tôi thức dậy "đòi" dì thêm lần nữa


Xem tiep :
An vung
Anh ban quy
Anh chong toi
Anh chong va vo em trai
Anh day em lam tinh
Anh em ket nghia
Anh gu
Anh hung va mi nhan
Anh le
Anh mai cho em
Anh nuoi cha nuoi va em gai
Anh re toi
Ao anh thien duong
Ba di tuoi at mui
Chinh phuc nguoi mau
Chuyen cua le
Cuoc song vo chong
Dao duc
Di huong
Di thuy cua toi
Diem va van
Doi vo doi chong
Dua chau yeu
Hung lai
Huong tinh
Index
Luong tam thuc tinh
Ma nu da tinh
Mau hoa ruc ro
Me cua nguoi tinh
Me ghe con chong
Mo hay su that
Nhu lan
Nu sinh va tuan
Phong tap the hinh
Phong tro tuyet voi
Ta muon lam thay giao
Thang cu binh
Thu doi lot nguoi
Thuong me thuong ca con
Tieu long nu
Tinh doi den bac
Trung so doc dac
Truyen khong nen doc
Tuan va ngoc
[quay lai]
trang chủ
trang chủ|tải về| game tuyển|giải trí |đọc truyện|tiện ích|tạo wap|xxx 18+ |hot nhất
Copyright © Mekiep3x Mobile . All rights reserved .

Download FIFA World CUp on Mobile !All over 30

Giải trí
Có gì hot?
Trò chơi
Ứng dụng
TÌm kiếm tổng hợp
Hình ảnh
Video clip
Chủ đề
Thủ thuật
Sách, truyện
Nhạc chuông
Kho flash
Khu vực 18+
Tin nhắn hình
Dạy làm wapsite
Tiện ích khác...
Admin khuyên bạn nên sử dụng trình duyệt operamini hoặc Ucwebđể truy cập wap/web nhanh hơn, đỡ tốn kb truy cập
trở lại trang trước
tìm kiếm trong trang


links:
bbcode:
thống kê
1/8